CÂU CHUYỆN BUÔN KHỈ.

CÂU CHUYỆN BUÔN KHỈ.

Một lái buôn đến ngôi làng trên núi. Ông ta thấy những ngọn núi xung quanh ngôi làng có rất nhiều khỉ. Người lái buôn bèn nói với những người nông dân trong làng rằng, mình đang cần mua khỉ số lượng lớn với giá 100 đồng mỗi con.
Dân làng bán tín bán nghi nhưng vẫn cố đi bắt vài con khỉ và bán thử. Không ngờ rằng, người lái buôn thật sự trả tiền cho lũ khỉ đúng với giá 100 đồng mà ông ta hứa hẹn ban đầu. Vì thế, mọi người trong làng đều đổ đi bắt khỉ. Thu nhập mỗi ngày của họ còn nhiều hơn hẳn so với hồi còn làm ruộng. Chẳng bao lâu sau, người lái buôn đã mua được hơn hai nghìn con khỉ và trên núi chỉ còn rất ít khỉ .
Lúc này, người lái buôn lại tăng giá, ông ta cho biết sẽ mua 200 đồng cho mỗi con khỉ. Dân làng thấy giá tiền tăng gấp đôi nên lại càng cố đi lùng sục khắp mọi ngóc ngách để bắt lại.
Đến khi số lượng khỉ trên núi càng khan hiếm, vị thương gia lại tăng giá thêm thành 300 đồng cho mỗi con khỉ.
Tới lúc giá bán khỉ đã tăng tới 500 đồng cho mỗi con, người dân trong làng đã bắt sạch khỉ trên núi. Trong tay của người lái buôn đã tích lũy tới 3.000 con.
Lúc này, ông ta tiếp tục bày tỏ nhu cầu mua thêm hàng nghìn con khỉ nữa và mong muốn người dân có thể tiếp tục tìm kiếm tung tích bầy khỉ. Sau đó, ông thông báo rằng mình có việc phải trở lại thành phố ít hôm để thu xếp chỗ cho đàn khỉ. Vài ngày sau, ông sẽ trở lại để tiếp tục thu mua.
Sau khi ông ta rời đi, người thanh niên giúp việc của thương gia đã tới làng và nói với những người nông dân rằng:
– “Tôi sẽ bán cho mọi người một con khỉ với giá 300 đồng. Khi vị thương gia quay lại, mọi người có thể bán lại cho ông ta với giá 500 đồng. Mỗi con chênh lệch tận 200 đồng, cả nhà tha hồ giàu sang, không cần làm ruộng nữa”.
Lúc này, những người dân trong làng đã chìm đắm quá sâu vào giấc mơ làm giàu mà không tốn công sức. Họ quyết định gom cả gia tài, thậm chí vay nợ, để mua hết hơn 3.000 con khỉ trong tay người trợ lý. Những người chậm chân thì kêu gào khóc lóc, người mua được nhiều thì sung sướng hả hê.
Ngay sau khi nhận được tiền, người thanh niên rời đi liền trong đêm. Còn vị thương gia nọ thì không bao giờ quay trở lại nữa.
Chỉ thấy trên đảo nhà nhà, nơi đâu cũng toàn khỉ. Hàng ngày còn phải cho chúng ăn nữa. Dân làng ai cũng tức giận đỏ hết cả mặt nhưng không biết bán lũ khỉ cho ai. Cuối cùng, không thể nuôi chúng thêm nữa, dân làng lại thả hết bầy khỉ về núi.
Số khỉ trên đảo vẫn thế không hề thay đổi. Còn gã lái buôn và người giúp việc thì đã mang được một khoản tiền không nhỏ rời khỏi đảo.
Phải chăng những chiếc bẫy thường được ngụy trang bằng vẻ “ngọt ngào” bên ngoài, ẩn giấu nguy cơ hiểm độc bên trong. Cho dù trong đầu tư kinh doanh hay trong chính cuộc sống thường ngày, nếu không kiềm chế lòng tham, ai cũng rất dễ phải trả giá đắt cho những thứ mà mình tưởng là “món hời”.
St từ CafeF/ncctv

Giáo dục

Góc cuộc sống

Kinh tế