Tác giả: Truyện Xưa

Chương 909: Ngô sở điền, tại anh tại anh

Lý Thuyên không từ chối được, chỉ đành ngồi xuống. Hai chân khép lại, hay tay đặt hờ lên đầu gối, lưng thẳng tắp, nhưng vẫn cho thấy căng thẳng. “Ngài tìm tôi là…” “Ta nhớ ba năm trước, binh đoàn Phòng hóa có một nhóm binh nhất được cử ra nước ngoài học tập?” Lý Thuyên gật đầu: “Có chuyện ấy thật.” Danh sách còn do anh ta sắp xếp, nên nhớ rất kỹ. Thông thường, mỗi năm quan […]

Chương 908: Dự tính của ông cát, muốn g y chuyện

Ông Bàng nghe thấy thế, hít ngụm khí lạnh, “Thật ư? Không nói đùa chứ?” Vụ án khủng bố tấn công ở Tân Thị lúc trước, Đàm Hi bị lôi đi phá giải mật ngữ, ông đã nhìn thấy được trình độ về mặt kỹ thuật máy tính của cô nhóc đó, nhưng không ngờ ngay cả hệ thống quân đội cổ cũng có thể xâm nhập vào được. Thật là… Mặt mày ông Cát nghiêm túc: “Tôi nói nghiêm […]

Chương 907: Váy đỏ môi đỏ, tiểu ảnh tử biến th n

Quản lý các phòng ban lau mồ hôi, thầm nghĩ: Lại là tên ngốc không biết sống chết nào vậy, dám chơi wechat trong giờ họp, kiểu chán sống điển hình rồi đấy. Khắp công ty ai mà không biết Lục Tổng ghét nhất việc ban quản lý có thái độ không nghiêm túc. Vì thế, trước khi bắt đầu cuộc họp, họ đều rất tự giác chuyển điện thoại về chế độ im lặng, ngay cả chuông báo thức […]

Chương 906: Hai người về thủ đô

Đàm Hi tặng ngay cho cô một tiếng “Cút đi.” Anh Hàn ngồi ở ghế phó lái, tháo kính râm xuống vẫy vẫy tay, huýt một tiếng sáo đầy vẻ lưu manh: “Đi đây!” “Hờ hờ, không tiễn.” “Cưng như vậy thật sự rất dễ mất anh đấy nhé.” “.” Nhìn xe đi xa, Đàm Hi bỗng nhiên buồn cười, tốt xấu gì cũng là một ngôi sao, sao vẫn không đáng tin như thế. Trong ký ức, dường như […]

Chương 905: Không chỉ khen, mà còn khen dữ dội

Hát xong, bầu không khí dần trở nên dễ chịu hơn, không còn nặng nề như trước nữa. Suy cho cùng đã có thể về nhà rồi. Trong mắt mọi người toàn là sự phấn khởi, giống như thú dữ sắp được thả ra khỏi lồng, ai nấy đều dồn sức, chuẩn bị quẩy hết cỡ! “Nhiễm Dao đâu?” Thẩm Hàn thấy thời cơ thích hợp, không nhịn được bèn lên tiếng hỏi. Từ lúc rời khỏi lều đến khi […]

Chương 904: Sao b y giờ anh mới đến vậy

Cuối cùng, hai người quyết định trốn ở trong một lùm cây cách hơi xa xa, lúc này họ đang tập trung tinh thần, gióng lỗ tai lên, chú ý kỹ càng đến nhất cử nhất động của hai người phía trước. “Vãi! Người này… là Lục Chinh à?” Vẻ mặt của Phương Mãn có thể dùng hai chữ “giật mình” để hình dung. Từ khi nào mà một Lôi Thần mạnh mẽ cũng biết khép nép, lấy lòng thế […]

Chương 903: Thứ lẳиɠ ɭơ đê tiện đều là đồ Cọp

GIẤY “Cô nhóc ấy nói, ai là người đàn ông của cô nhóc kia cơ? “Nếu như tôi không nghe nhầm thì chắc…” Trình Cương khựng lại, “Là Lôi Thần.” Phương Mãn hít ngụm khí lạnh. Còn bên kia, người cũng đang trong trạng thái kinh ngạc còn có Hướng Ảnh Tầm nữa. “Cô nói gì?” Hai mắt ngơ ngác, lúng túng lên tiếng. Đàm Hi mỉm cười, nhưng con người vẫn lạnh lùng như cũ, khoác lấy tay anh, […]

Chương 902: Bước thứ ba công khai chuyện tình

CẢM “Đợi đã!” Hướng Ảnh Tâm đột nhiên lên tiếng. Giọng nói trầm thấp, hơi khàn khàn, nếu không phải Định Khải có thính giác tốt, chỉ sợ sẽ không nghe ra được. Anh ta xoay người, lạnh lùng nâng mắt lên: “Có việc gì sao?” “Người kia… là ai?” Định Khải tỏ vẻ khó hiểu. “Tối hôm trước, ở bộ chỉ huy, người mà tôi muốn phỏng vấn.” Từng chữ từng chữ một. Con người anh ta bỗng nhiên […]

Chương 901: Chọc phải người không nên chọc (2)

“Ba, đừng đùa với con.” Hướng Ảnh Tìm thấy lạnh gáy. “Tâm Tâm! Đừng tự lừa mình dối người nữa, đối diện với hiện thực đi!” Giọng nói đau buồn vang lên. “Vậy ba nói với con, rốt cuộc con đã gây ra hoa gì? Nói đi chứ!” Cảm xúc của cô ta gần như sụp đổ. “Con chọc vào người không nên chọc, nghĩ cho kỹ đi.” Hướng Hải Tân nhịn đau cúp máy, lảo đảo đi về hướng […]

Chương 900: Chọc phải người không nên chọc (1)

Hướng Ảnh Tầm hốt hoảng, hai mắt mở mang, sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Cô ta chỉ muốn tìm một người phỏng vấn, hoàn thành báo cáo đợt diễn tập quân sự lần này mà thôi. Đầu dây bên kia, Tống Thanh không nhìn thấy được sự tinh hoàng và luống cuống của cô ta, cho dù nhìn thấy được, cũng chỉ làm theo chuyện cổng. “… Nếu như cô không phối hợp, chúng tôi sẽ dùng […]