Chuyện tắm táp xứ Áng
TẮM-TÁP
Tháng bốn, máy thép xứ Áng trút hóa chất xuống nước giết cá chết trắng, nhím chết hết, cát, sóng chết hết … tóm tắt chúng giết chết hết ráo. Bá tánh khắp nước đó khốn đốn. Hết đánh cá, bá tánh cất tiếng khóc oán thán khắp nước. Dưới nước có hóa chất gớm giếc thế giới cấm khiến khách khứa các nước đến đó chết khiếp, đéo dám xuống tắm, cá bá tánh xứ đó đánh bắt khách khứa kiếp, đéo dám liếc, đéo dám ngó, đéo dám chén, thế quá khó bán.
Tháng tiếp, xứ nớ có các bác chức sắc cấp lớn thấy khách khứa đến xứ nớ sắm siếc ít quá, mới có sáng kiến cấp bách với ý muốn kích thích khách khứa xuống nước tắm táp, sắm siếc, chén cá mú. Các bác mới xúi bá tánh, lính lác, các cháu gái mới lớn bướm biếc, vú viếc hơn hớn xuống nước có chứa hóa chất tắm táp, khiến các cháu gái ướt hết tóc hết bướm… Tiếp đó, với khí thế phấn kích, các chú các bác với bá tánh chén các món cháo cá mú, món cá nhoái hấp, món cá nhám bóp chuối, món cá đuối nướng, món cá đối bốn nắng, cá nhám tám nắng, món nhím sống chấm mắm, món sứa bóp thấu … Tiếp đó, các bác chức sắc nhất trí bắt báo chí viết rất khí thế.
Có bác Giám đốc đứng trước ống kính nói :
– Báo cáo khách khứa các xứ, khách khứa thế giới! Chúng tớ nếm, thấy nước mới lắng hết hóa chất, chúng tớ mới xuống tắm tốt, cá mú bá tánh đánh bắt chúng tớ chén tốt, nhất là các món cháo cá mú, món cá nhoái hấp, món cá nhám bóp chuối, món cá đuối nướng, món cá đối bốn nắng, cá nhám tám nắng, món nhím sống chấm mắm, món sứa bóp thấu… chén rất thích. Khách khứa các nước bớt nóng tính, cứ chén cứ đớp cứ táp khí thế nhé. Chúng tớ hứa chắc chắn rứa, chắc chắn đéo ngứa… hé hé…
Khách khứa thấy thế phấn kích lắm, kéo xuống tắm, tiếp đó phấn chấn kéo đến chén các món cháo, món nướng, chén hết cá mú…
Đến cuối tháng sáu. Máy thép xứ Áng thấy thế bá tánh ép quá cấp bách, nếu cứ dấu diếm ắt có biến, chúng mới báo cáo, trước đó chúng lén lút, dấm dúi trút hóa chất cấm xuống nước kiến cá chết. Các bác chức sắc lúc đó mới lấm lét nín tiếng, uống thuốc chống hóa chất thấm xuống đít. Các cháu gái mới lớn kiếp quá khóc thút thít, khấn vái tứ phía giúp bướm biếc vú viếc các cháu ít ngấm hóa chất, khéo các cháu khó đái, khó đéo, ít trứng chắc chết. Khách khứa các nước thấy báo chí viết, mới ói hết cá hết cháo, mếu máo nói kiếp quá kiếp quá… đéo dám tắm, đéo dám đớp đéo dám táp cá xứ nớ, khớn đến chết, hú hú …
Tắm-táp đến đó chấm hết.
Hé hé…