Chín giờ mười lăm phút sáng, chiếc Land Rover màu đen tiến vào ngã tư đường Bahnhofstrasse. Tìm được chỗ đỗ xe, dừng xe yên ổn, Đàm Hi liền đẩy cửa bước ra. “Mommy, bế!” Đàm Hi cúi người, mỗi tay bế một đứa trẻ. Khóa cửa xe lại, ba mẹ con bắt đầu đi bộ. Đi chưa được một phút đã nhìn thấy chiếc xe điện bốn bánh mang ký hiệu CK đang chạy từ xa tới gần. “Đàm Tổng, cực kỳ xin lỗi, vừa rồi trên đường đi gặp phải chút trục trặc…” Người tới mặc đồng phục nhân viên an ninh của công ty, trên gương mặt ngăm đen vẫn còn lấp lánh mồ hôi. Đàm Hi, “Lần sau để ý thời gian, đi thôi.” Nói xong liền đặt hai đứa nhỏ lên xe. Người bảo vệ da đen lau mồ hôi, vội vàng ngồi lên ghế điều khiển, sau đó qua đầu cười xán lạn với hai đứa trẻ: “Hi, baby” Hàm răng trắng tinh nổi bật trên làn da ngăm đen, cô bé Ngộ Hạ mím môi tỏ vẻ ghét bỏ, còn bạn nhỏ À Lưu lại gật đầu lạnh lùng đáp lại, giống như một vị tổng giám đốc đang đi thị sát. Nhân viên an ninh: “..” Thấy hơi đau lòng. Vì đảm bảo chất lượng không khí nên xe ô tô không được phép chạy trên đường Bahnhofstrasse, đành phải đi tàu điện. Có rất nhiều lãnh đạo cao cấp của công ty vì để thuận tiện đi làm nên sẽ chuẩn bị một cái xe điện, mỗi ngày do bảo vệ đưa đón. Còn các công nhân viên chức bình thường sẽ lựa chọn tàu điện công cộng. Xe bon bon chạy, hai hàng cây bên đường không ngừng lùi lại phía sau lưng, trong không khí truyền tới mùi hương nhẹ nhàng của nhựa cây. Lúc đi qua cửa hàng chocolate Springli, mùi thơm ngọt ngào tản mát theo gió, mạnh mẽ xộc vào trong mũi người qua đường. Cô bé Ngộ Hạ nuốt nước bọt ừng ực. Bạn nhỏ A Lưu thì chẳng có vẻ gì khác thường, nhưng đôi mắt lại không ngừng liếc nhìn về phía đó. Đàm Hi giả vờ không biết. Trẻ con nhà nào mà chẳng thích ăn ngọt cơ chứ. Mười lăm phút sau, xe điện chạy tới quảng trường Parade, hai ngân hàng lớn nhất Thụy Sĩ và tổng bộ Tập đoàn UBS and Credit Suisse đều được đặt tại đây, xung quanh là vô số các công ty bảo hiểm, còn có sở giao dịch chứng khoán nữa. Có thể dừng chân ở đây, không chỉ thể hiện được về mặt tài phú mà còn tượng trưng cho năng lực nữa. Mà tòa nhà Tập đoàn CK lại nằm ở giữa hai tòa nhà tổng bộ ngân hàng kia. Năm năm trước, ở đây vẫn là một dãy các cửa hàng đắt đỏ, màn khai pháo đầu tiên của Đàm Hi khi tới Zurich chính là thu mua dãy nhà đó. Ba tháng sau, nắm được vào tay, tài năng hiển hiện. Rất nhanh, tòa nhà Tập đoàn CK đã được mọc từ mặt đất lên, lấy xu thế không thể ngăn cản được bén rễ nảy mầm trở thành cao điểm tài chính, tự xưng là “Phố Wall của Thụy Sĩ“. Nửa năm sau, Lanwa International Holding Group và Seno Industrial cũng bắt tay khiến cho nhiều ngân hàng đầu tư hàng đầu toàn cầu vội vàng theo đuổi, ngay cả con rồng lớn như PWC đều gia nhập vào cuộc tranh đoạt này, cuối cùng lại rơi vào tay CK khiến cho vô số người kinh ngạc tới rớt cả tròng mắt. Cái tên Đàm Hi sau một đêm cũng tiến vào tầm mắt của các ông lớn doanh nghiệp. Một ngân hàng đầu tư chẳng ai biết mặt đặt tên lại có thể bắt được đơn đặt hàng trị giá cả trăm triệu, sao có thể không làm người ta vừa hận vừa ghen ghét chứ? Đi đầu gây khó dễ là một ngân hàng đầu tư lâu đời ở ngay tại Zurich… tập đoàn XL. Đầu tiên là đơn phương thuyết phục các cơ quan liên kết để hủy bỏ tư cách thẩm tra tài chính của CK, sau đó tiến thêm một bước là can thiệp vào quyền thao tác mua của CK. Lúc đầu Đàm Hi còn nhẫn nhịn, đến khi không thể nhịn nổi nữa thì lập tức ra tay cướp đi vài đơn hàng lớn của đối phương, dù sao trọc đầu cũng chẳng sợ bị túm tóc. Sự liều mạng này đã khiến cho XL phải lùi về sau, xuất phát từ suy xét ném chuột sợ vỡ bình, sau đó đối phương liền từ bỏ việc tiêu diệt CK. Mùa đông năm đó tới cực kỳ sớm, vào ngày chính thức ký kết mua bán, Zurich đã nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên. Tuy thời tiết giá lạnh nhưng máu trong tim tất cả các nhân viên của CK đều như sôi trào
Vụ mua bán thành công với Lanwa và Seno giống như phát súng vang dội đầu tiên của CK tiến quân vào ngành nghề đầu tư, chính thức tuyên cáo với các công ty cùng ngành về thực lực và địa vị không thể khinh thường của mình. Cũng trong lần mua này, CK không chỉ kiếm được xố vàng đầu tiên mà còn trở thành bài học phổ biến hàng đầu thế giới, danh tiếng cũng theo đó nổi như cồn. Đến lúc này, CK đang đi vào thời kỳ phát triển vàng, ở trên mảnh đất này, rễ càng lúc càng đâm sâu, quy mô cũng càng ngày càng được mở rộng. Cho đến bây giờ, người sáng lập tập đoàn CK – Tan đã trở thành truyền kỳ trong ngành đầu tư. Đặc biệt, người này còn là phụ nữ, quả thực không nổi không được. Vừa tiến vào cửa lớn của công ty đã thấy người bận rộn đi tới đi lui, thấy Đàm Hi thì gật đầu cho một tiếng “Đàm Tổng” sau đó lại đi vào việc nấy. Ở đây không có hạng người nịnh nọt, gian xảo, cũng không có phương giá áo túi cơm dựa vào quan hệ để đi cửa sau. Chức vị cao thấp hoàn toàn dựa vào năng lực để nói chuyện, tiền lương và hiệu quả vĩnh viễn liên quan trực tiếp tới số lượng công việc và độ khó hoàn thành. Thế nên, việc vị Tổng giám đốc như Đàm Hi tới đây cũng chẳng gây ra sự hưởng ứng hay kéo theo những cái nhìn trong tối ngoài sáng nào cả, mọi người vẫn cứ mải mê bận rộn với vị trí công tác của mình. Thư ký Vivian đã chờ sẵn từ lâu vừa đi bên cạnh vừa báo cáo lại với Đàm Hi những công việc đã lên lịch sẵn của ngày hôm nay: “10 giờ sáng sẽ gặp mặt đàm phán về việc góp vốn với ngài Jame, CEO của Tập đoàn Lâm nghiệp Hoa Thịnh, 12 giờ ăn cơm trưa với chủ tịch Lâm Trịnh Minh Nguyệt của Công ty Trách nhiệm hữu hạn Đồ chơi Đại Xướng, thuận tiện thương lượng các hạng mục công việc hợp tác trong việc sát nhập với công ty sản xuất GL ở Hồng Kông…” Đinh! Cửa thang máy mở ra, Đàm Hi tiến vào, hai đứa trẻ theo sát bước chân của mẹ mình. Thư ký ấn đóng cửa thang máy, sau đó lại tiếp tục báo cáo. Thang máy đi lên rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới tầng cao nhất, trong nháy mắt khi cửa mở ra, thư ký khép lại sổ công tác trong tay, “Sắp xếp đại khái là như thế.” Đàm Hi bước ra khỏi thang máy, cất bước đi thẳng về văn phòng: “Báo cho phòng thị trường và phòng kiểm toán tới phòng họp. Ngoài ra…” Bỗng dưng, bước chân cố khựng lại, cúi đầu nhìn hai đứa nhóc đang lẽo đẽo theo đuổi, giờ phút này đang nhìn cô bằng ánh mắt cực kỳ sùng bái. Đàm Hi bật cười, “Hai đứa các con…” Còn chưa nói dứt lời, bé gái đã ngầm hiểu, lập tức tỏ thái độ: “Con và A Lưu tới phòng hệ thống tìm Mark!” Tiểu A Lưu gật đầu phụ họa. “Được. Vivian, phiền cố đưa bọn nó xuống nhé!” “Có cần cho vệ sĩ đi theo không ạ?” Đàm Hi gật đầu: “Theo dõi trong tối là được rồi.” “Đã hiểu.”