Tác giả: Truyện Xưa

Chương 629: Toàn là người quen. đã hút bao nhiêu?

Vể chuyện “học bổ túc ở lớp học ban đêm” của Hứa Nhất Sơn, lúc đầu khi Châu Miễu sàng lọc sơ yếu lý lịch cũng đã chú ý tới rồi. Theo lý thuyết thì hắn còn không có cả tư cách tiến vào phỏng vấn, bởi vì thông báo tuyển dụng đã đăng rõ là có yêu cầu bằng cấp, còn phải là “bằng cấp chính quy trở lên“. Lúc đầu, Châu Miễu chỉ nhìn thoáng qua sau đó […]

Chương 628: Người càng thơm hơn; cuộc phỏng vấn

Phùng Thiếu Luân: “Nên ngược lại cô liền bẫy tôi một phen sao?” Đàm Hi: “Chẳng lẽ không phải anh tự đào hố chôn mình à?” Tự cho là thông minh, coi công việc như trò đùa thì phải sớm dự đoán được sẽ có ngày này, đáng đời! Hơn nữa… “Thương nhân coi trọng lợi ích, chẳng có lý nào thấy tiền mà lại không kiếm.” Thế nên, bẫy anh cũng chỉ là tiện tay mà thôi. “Đàm Hi, […]

Chương 627: Bẫy người lại thành ra bẫy mình

Lúc đó, cổ phiếu trong tay Cửu Châu lên tới hơn một trăm vạn, lấy theo giá bình quân mua vào mỗi cổ phiếu 2.33 nhân dân tệ thì với số lượng lớn như thế, bán thảo toàn bộ kiểu gì cũng sẽ làm giá cổ phiếu sụt giảm thôi. Phần lớn các khách lẻ đều hay sợ bóng sợ gió, thấy vốn dĩ đang có xu thể nâng lên một cách quỷ dị lại hạ xuống thì sẽ lập […]

Chương 626: Đại điềm điềm ghen. Gã hề họ phùng nổ tung

Đàm Hi định trêu anh bạn trẻ này nên thuận tay nhặt một món đồ lên, hỏi cậu ta: “Đây là gì thế?” Không ngờ người ta chẳng những không đỏ mặt, không bối rối, thậm chí còn bày ra vẻ mặt tươi cười ba phần, phun ra một danh từ cực kỳ chuyên nghiệp nhưng cũng rất xấu hổ… Khóa bịt miệng. Rồi! Gặp phải dần từng trải rồi. Đàm Hi bĩu môi, mất hết hứng thú. Đột nhiên, […]

Chương 625: Không nhiều lắm, vẫn dùng hết được

Đàm Hi nhìn theo bóng dáng vui ngất trời của Châu Miễu khi rời đi rồi mới đóng cửa lại, xoay người trở về ngồi lại trên đùi người đàn ông, thuận thế khoanh tay quanh cổ anh, lại cọ loạn một hổi vào ngực. Vô cùng thân mật. “Cái này của chúng ta có được coi là tâm linh tương thông không nhỉ?” Ngón trỏ vẽ vòng tròn, vô cớ dụ người. Lục Chinh đè ngón tay nhỏ đang […]

Chương 624: Người làm ăn có bối cảnh, lục tổng mời

Mọi người đều cùng đứng lên, cũng chẳng rảnh để lo ăn uống nữa mà lần lượt lên tiếng chào hỏi Lục Chinh. Bởi vì trước đó Lưu Diệu đã gọi anh là “Lục Tổng” nên mọi người cũng gọi theo như thế. Đợi Đàm Hi và Lục Chinh đi vào trong văn phòng rồi, mọi người ở bên ngoài lập tức sôi sùng sục như nước trên bếp lò. Mắt Tạ Văn Ti bắn ra đẩy trái tim hồng: […]

Chương 623: Nhị gia đến chơi. Văn phòng hóng chuyện

Trình Vũ bị luồng sét đột ngột bổ xuống đến ngu cả người. Sau một hồi lâu mới tỉnh táo lại, ý tứ trong câu nói kia của Đàm Hi khiến cho gương mặt trắng nõn lập tức đỏ ửng, phụt… Không nhịn được, bật cười. “Đàm Tổng, càng ngày tôi càng phục cô đấy, làm sao bây giờ?” Đàm Hi: “Có phục cũng vô dụng, tôi không chơi trò yêu đương đồng tính.” Trình Vũ không nói đùa, nguyên […]

Chương 622: Giới tính: Nữ, định hướng tìиɦ ɖu͙ƈ: Nam

Thực ra, không nên trách bọn họ không nghĩ tới hướng đi của chính sách, bởi vì nó không ở trong phạm vi chức trách của họ. Tổng hợp tình huống thực tế để suy xét và đưa ra quyết sách đầu tư chính xác là chuyện mà nhóm của Linda nên làm. Mấy người của nhóm Aiken thì am hiểu về quản lý tài khoản và khống chế đầu tư hơn. Nói đơn giản một chút, những người này […]

Chương 621: Thần cổ phiếu đàm tổng

Buổi chiều, Đàm Hi lên công ty. Tổ đội thao tác đã chờ cô được một lúc ở trong phòng làm việc. Một nhóm người ngồi vô cùng nghiêm chỉnh, thái độ nghiêm túc. Hai cô suýt tưởng rằng mình vào nhầm chỗ. “É… Mọi người đang chơi cosplay đấy à? Vào vai giám ngục à?” Mọi người: “…” Aiken khẽ ho một tiếng, hai mắt sáng ngời: “Đàm Tổng, cố giải thích với chúng tôi chút đi nào, he […]

Chương 620: Đồ Sói hoang, sớm muộn gì cũng suy thận

MÀ CHẾT “Nhóc con này, thật sự là cái gì em cũng dám nói hửm?” | Đàm Hi cảm nhận được eo bị siết chặt lại. Cô có cảm giác chẳng mấy chốc mình sẽ bị bẻ gãy ngang người mất. “Em chỉ so sánh thôi mà, anh lại nghĩ đi đâu thế?” Đàm Hi bĩu môi, thầm nghĩ: Lão già lưu manh chính là lão già lưu manh. Lục Chinh cười khẽ, đè cô vào trong lòng mình. Hai […]