Tác giả: Truyện Xưa

Chương 165: Gắt gỏng quan tâm

Đàm Hi ngẩn ngơ, sau một hồi lâu mới phản ứng lại: “A Chinh, anh về rồi à?” Trong chớp mắt, sức sống hoàn toàn khôi phục, nhảy nhót như một con chim nhỏ. Người đàn ông khẽ ừ, duỗi tay gạt những lọn tóc dính bết mồ hôi của cô ra sau tai, Đàm Hi lùi về sau, dựa lưng vào đầu giường. “Đừng… Mới ra mồi hôi, hôi lắm…” “Lắm chuyện!” Đầu ngón tay của Nhị gia hơi […]

Chương 164: Không ai có thể hiểu được nỗi đau của chó độc thân

“Nếu ngài không quan tâm tới tỉ lệ tử vong trong quá trình chấp hành nhiệm vụ thì đương nhiên có thể.” Ria của ông Cát nhếch lên, cười ha ha hai tiếng: “Coi như tôi chưa nói gì đi.” Khóe miệng Thời Cảnh giật giật. Lục Chinh đứng lên, sửa lại cổ tay áo: “Danh sách lính đủ tư cách tôi đã chuyển tới ban chỉ huy rồi, năm người dự bị tôi giao lại cho căn cứ, bước […]

Chương 163: Khóc trước chuyện cũ của người khác

Trong lòng cứ quanh quẩn những thắc mắc làm cho cuộc sống hàng ngày của cô cũng chẳng được yên lòng. Vất vả lắm mới lấy ra được hết can đảm, cuối cùng mới phát hiện chẳng còn cơ hội để hỏi nữa. Bởi vì, Hề Đình đã rời đi rồi. Trong tiếng suýt xoa hâm mộ của đồng nghiệp, nhận được cơ hội duy nhất đi tu nghiệp ở châu Âu của trường như ý nguyện. Một tấm vé […]

Chương 162: Đơn phương là một vở kịch câm

Cuốn nhật ký rất dày, bằng chừng một phần ba ngón út. Bìa ngoài là hình một bụi hoa nở rộ, bối cảnh chính là màu đỏ sậm, mang cho người ta cảm giác vô cùng mất mát, hơn nữa còn rất thần bí. Trang bìa lót, một câu thơ được viết bằng bút máy: “Người có tình chẳng cần sống bên nhau cả quãng đời còn lại, như hoa mai nở đúng thời gian.” Trích từ bài “Lần đầu […]

Chương 161: Đàm hi, thở dài!

“… Alo, ba ạ?” “Con dâu Hai à, đủ rồi đấy, suy cho cùng vẫn là người một nhà, không thể nào là kẻ thù của nhau được.” Âm thanh Tần Tấn Huy trầm lạnh, uy nghiêm truyền tới từ đầu bên kia. Đàm Hi run tay, thật đúng là nghĩ tới cái gì là cái đó đến, trùng hợp dã man… Cười khì khì hai tiếng, không nói vâng mà cũng không nói không về, mà lại lái sang […]

Chương 160: Bí mật trong hộp gỗ khắc hoa văn

Ra khỏi khu chung cư rồi, Cố Hoài Sâm vẫn đờ đẫn chưa hồi thần. Áo sơ mi trắng ư? Anh ta cúi đầu nhìn áo polo màu vàng nhạt mình đang mặc, vẫn chẳng cảm thấy có gì không ổn cả. Nhớ tới hình ảnh Đàm Hi quay đầu cười với mình và nói khẽ — “Thử mặc áo sơ mi trắng đi…” Người đàn ông lắc đầu cười khẽ, anh ta đã qua cái tuổi như thiếu niên […]

Chương 159: Ông đây có rất nhiều tiền để nuôi em

Đồng chí Tiểu Bạch bị tuyên bố hy sinh còn đang bận ôm chị gái khóc lóc om sòm, nhưng “đầu sỏ gây tội” lại hoàn toàn chẳng hay biết gì. Đàm Hi cúp máy xong liền chạy thẳng sang thư phòng, phát hiện anh chàng nào đó vẫn đang ở nhà thì thở phào nhẹ nhõm. “Em đi từ từ thôi, lúc nào cũng hấp ta hấp tấp…” Người đàn ông tỏ vẻ không bằng lòng. Ngoan ngoãn vâng […]

Chương 158: Tâm sự của tiểu bạch

“Thôi ạ, đó là em họ ruột của con, làm thế là rối loạn nội bộ đấy!” “Đừng có giả vờ không biết nhé,“ Bà Tống tên là Bàng Bội San lườm thằng con một cái, “Thiệu Đình chẳng có quan hệ huyết thống gì với Bàng gia hết, việc này mọi người đều biết, con đừng có lấy lý do này để cho qua chuyện.” Tống Bạch uống một ngụm canh, “Bà nội, canh này bà hầm ạ? Tay […]

Chương 157: Cậu ba muốn tìm người ở bên

Tiểut Namt Quốc,t trongt phòngt dànht riêngt chot cậut Bat Tống. Cat hátt nhảyt nhót,t hươngt rượut thơmt nồng. Mộtt côt gáit ănt mặct hởt hangt ômt lấyt cộtt thépt tạot dãngt ưỡnt ẹo,t máit tóct đỏt xoănt nhưt sóngt biểnt buôngt xõa,t hait tráit bưởit trướct ngựct lungt layt nhưt sắpt rụngt tớit nơi. Làmt chot mộtt đámt cậut ấmt bênt dướit vôt cùngt khoáit chí. “Chậct chậc,t đàot ởt đâut rat đốngt cựct phẩmt nàyt thế?t Nhìnt ngựct […]

Chương 156: Nơi đây tình nồng

“Hi Hi…” “Suỵt!” Ấn lên môi anh, “Em không cần nghe mấy cái cớ vớ vẩn kia, trừ phi, anh bất lực.” Hốc mắt người đàn ông bùng lửa, xoay người đè cô xuống, mắt thiếu nữ sáng quoắc lên, bỗng nhiên mỉm cười khẽ khàng. “Bất lực ư?” Mắt đen hơi híp lại, bên trong thoáng xuất hiện sự nguy hiểm. Đàm Hi mở hai tay ra, cả người nằm trải dài dưới thân anh như thể đang hưởng […]