Chương 980: Trước ngày về nước (3)
Cam lòng không? Có nhớ không? Thực ra, đáp án đã quanh quẩn bên môi rồi, dễ hiểu tới mức ngay cả một đứa trẻ con chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn thấu. Rất nhiều lúc, tự thuyết phục mình rất khó, nhưng cũng có rất nhiều lúc, lại vô cùng đơn giản. Chỉ cần có đủ lý do và động cơ mà thôi. Đàm Hi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đầy sao. Về thì nhất định phải về, có điều không phải lúc này. Còn phải đợi một luồng gió Đông nữa… Hôm sau, Đàm Hi vẫn đi làm như thường lệ. Đặt chân qua của công ty, cô lại trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, thành đạt được giới tài chính châu u tôn xưng là “kỳ tích“. Tiếng giày cao gót nện lên sàn nhà lát đá cẩm thạch vừa vang vừa trầm, mỗi bước đi đều như cuốn theo gió. Vivian thuận thế đi tới phía sau cô, bắt đầu báo cáo công việc của ngày hôm nay. Đinh… Cửa thang máy mở ra, Đàm Hi bước vào trước. Vivian và mấy người phụ trách các phòng ban tiến vào theo. “Khoan đã, vừa rồi cô nói là Tập đoàn Thiên Hồng?” Đàm Hi ngắt lời Vivian, ánh mắt lộ ra vẻ dò hỏi. “Đúng thế” Vivian lật lại trang giấy ghi tin ngắn kia đọc cho Đàm Hi nghe, phát âm Anh – Mỹ đẩy tiêu chuẩn, lưu loát mà tuyệt đẹp, chậm rãi vang lên trong thang máy: “… Nói một cách khái quát thì trước mắt Tập đoàn Thiên Hồng đã rơi vào tình trạng không thể trả được nợ, đến giờ chỉ còn có đầu tư Thiên Dụ là còn đang có lãi, nhưng đối với cả tập đoàn mà nói thì thật sự chỉ như muối bỏ biển…“. Đàm Hi nhạy bén bắt giữ được bốn chữ “đầu tư Thiên Dụ”, “Có phải là Thiên Dụ mà năm đó đã cướp đi việc hợp tác giữa chúng ta với Ngân hàng đầu tư Just không?” “Đúng thế, chính là nó!” Trên mặt Vivian hiện lên nụ cười khoái chí. Năm đó, CK và Just mạnh mẽ bắt tay nhau, vốn tưởng có thể nâng lên một bước mới, ai ngờ giữa đường bị “Thiên Dụ” cướp mất. Nhưng mà có cấu, quân tử báo thù, mười năm không muộn. Trước kia Thiên Dụ dựa lưng vào Tập đoàn Thiên Hồng nên không dễ ra tay, giờ công ty mẹ gặp nạn, ai còn quan tâm tới đứa con kia chứ? “Đàm Tổng, cơ hội của chúng ta tới rồi.” Trong mắt Vivian hiện lên ánh sáng kỳ dị, mỗi tế bào như vui sướng theo, gấp không chờ nổi muốn đánh một mẻ lớn. Mấy quản lý phía sau cũng có ý tưởng y hệt, vội vàng đưa ánh mắt dò hỏi về phía Đàm Hi, giống như phía trước đặt một chậu thịt nhưng đám chó lại không dám có hành động thiếu suy nghĩ gì, chỉ đợi chủ nhân ra lệnh một tiếng là sẽ lao lên như điên… Đàm Hi nhếch môi: “Xem ra mọi người đã nhìn quá lâu rồi, đúng là cần phải có việc gì đó đứng đắn để hoạt động gân cốt. Nếu đây đã là mục tiêu chung, vậy thì mọi người cứ phóng tay mà làm đi!” Một câu của Đàm Hi đã xác định xong chiều quay của chong chóng, trên dưới công ty bắt đầu vận hành với tốc độ cao hơn. Năm ngày sau, hồ sơ kế hoạch thu mua đã thành hình được đặt trước mặt Đàm Hi, nhưng tin tức đầu tiên từ trong nước truyền tới đã đánh gãy bước đi của CK… “Hôm qua, Tập đoàn Lục Thị chính thức thu mua Thiên Hồng, cũng toàn diện tiếp nhận ngân hàng đầu tư…”