Tác giả: Truyện Xưa

Chương 549: Sự việc phương án đầu tư bị tiết lộ

Nháy mắt đã vào tháng 5, nhiệt độ tăng lên, mỗi ngày lại ấm áp hơn. Áo phông tay dài đổi thành tay ngắn, váy lại càng ngắn hơn. Kỳ nghỉ Quốc tế Lao động, An An và Tiểu Công Trúa phải về nhà. Hàn Sóc tiếp tục đến công ty để huấn luyện. Đàm Hi vốn dĩ tính về thủ đô ôm ấp người đàn ông của mình, vé cũng đã mua xong, nhưng vì một cú điện thoại […]

Chương 548: Bỏ xuất ngoại, nghiêng bóng thành đôi

Mấy vụ này còn có thể từ chối ngay được, nhưng có một thứ hơi bị khó. Theo như thông lệ hằng năm của cuộc thi phác họa, người đoạt cup vàng không chỉ được chiếc cup tượng trung cho vinh dự, mà còn nhận được học bổng của Học viện Mỹ thuật Hoàng gia Anh, miễn phí toàn bộ các khoảng phí khác. Đương nhiên điều kiện chiêu sinh cũng cực kỳ khắc nghiệt, nhưng vẫn hấp dẫn bao […]

Chương 547: Dễ như vậy, xử!

“Hắt xì…” “Anh Dịch, anh bị cảm hả?” Chu Vĩ đưa khăn giấy cho hắn ta, nụ cười đượm vẻ nịnh hót. “Biến! Hắt xì!” Gạt người phụ nữ nồng nặc nước hoa trong lòng mình ra, Chu Dịch né người qua một bên. Đáng tiếc, người đẹp chỉ hào nhoáng vẻ bề ngoài, thực tế đầu óc như bã đậu, lại còn bám theo, khiến cho Chu Dịch lại hắt hơi thêm hai lần. Lần này, không có thương […]

Chương 546: Chu dịch vs hàn sóc

“Anh Dịch, hai người… quen biết?” Người đàn ông đột nhiên lên tiến, gián đoạn cuộc chiến không nhường nhau của hai người. “Không quen.” Nhìn lại lần nữa, Hàn Sóc: “Hứ!” Chu Dịch cười bất cần đời. “Anh Dịch, em không muốn vào đồn…” Trong tháng này đã là lần thứ hai rồi, ông già sẽ điên lên mất. Chu Dịch nhấc chân lên đạp, “Vậy sao cậu không kiềm chế cái móng chó của cậu đi?” Người đàn […]

Chương 545: Cô vẽ khá đấy, nhưng đáng tiếc đối thủ là tôi

Theo hướng chỉ của người đàn ông, mọi ánh nhìn đều tập trung về phía Tiếu Lan. Lớp trang điểm phai mờ khó mà che dấu được vẻ hoảng loạn trong đôi mắt Tiếu Lan. Cô ta lùi lại một cách vô thức, “Anh… nói láo!” Đàm Hi cười nhạt, không nhìn cô ta, chỉ nhìn chằm chằm vào người đàn ông dưới chân. “Cô ta nói anh nói láo, sao đây?” “Tôi không nói láo.” Người đàn ông lộ […]

Chương 544: Mượn chỗ tra hỏi dê xồm

Quả nhiên, kẻ phụ trách không sợ gì cả, thậm chí còn lộ và mấy phần cợt nhả, nói: “Báo cảnh sát ư? Xin mời.” Đàm Hi cười, giống như không để tâm đến biểu cảm cợt nhả của ông ta, chỉ nói: “Thật ra mấy chị em đây cũng không phải rắp tâm muốn gây chuyện, người ta nói mở cửa lớn để làm ăn mà, chúng tôi cũng biết quy củ này, sao lại chặn đường phát tài […]

Chương 543: Cánh tay dê xồm trên sàn nhảy, nổi đóa lên

Sau cùng Tiếu Lan ôm mặt chạy ra, Đàm Hi bị bỏ lại, xoa xoa cổ tay xong đi về phía phòng karaoke. “Này, đi gọi mấy chai bia thôi mà lâu vậy, cậu đi bắt cá đó hả?” “Sai, là sờ mặt.” “Hả?” Vua chiếm mic Hàn ngớ ra. Đàm Hi chỉ hời hợt huơ tay: “Chuyện nhỏ thôi.” Rất nhanh, nhân viên phục vụ đem bia tới. Hàn Sóc rót đầy bia cho mọi người, nâng ly hét […]

Chương 542: Sự cảm động của phạm trung dương, gặp lại cô gái váy xanh

Quả nhiên, độ hot không duy trì bao lâu, nhanh chóng dừng lại. Ngày hôm sau Đàm Hi lên lớp, thấy quá chán nên đã đi lướt mấy cái bình luận của mấy vị VIP kia. Dương Mê Mê là tôi đây: “Cô gái này có khí chất đó! Tôi đánh cược một bịch cây cay để ép đối phương!” Người này đã chết: Mặc váy đỏ, dân lão làng, giám định xong. Ấm trà đi với nắp trà: Tôi […]

Chương 541: Cô gái tuyệt sắc tài năng này không còn trên đời nữa

Khi Lục Chinh thanh toán xong đi ra, nhóm người Tống Bạch đã rời khỏi. Xem ra còn tính đi tiếp, thật không hổ danh là đệ nhất công tử ăn chơi của Kinh Đô mà, dám chơi, dám điên. “Đi rồi à?” Lục Chinh nắm tay cô. Đàm Hi thản nhiên đưa tay qua cho anh, mười ngón tay đan lấy nhau, “Say khướt rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” “Nó không có ngu.” “… Uhm.” Hai […]

Chương 540: Cảm hứng đầu tiên thật ra không thể miêu tả được

Công tử A sờ mũi. Hắn muốn nói tổ tông hắn đang nằm ở dưới đất đó, mời. Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, hắn chẳng dám gây sự nữa đâu. Hắn đâu có chán sống. Trong căn phòng này, Tống Bạch tức giận đến không kềm được, ở căn phòng bên kia ấm áp tình nồng. Đàm Hi gắp thức ăn cho Lục Chinh, “Ăn nhiều vào, hôm nay anh cực khổ rồi.” “Cực khổ?” “Đến xem em thi […]