Tác giả: Truyện Xưa

Chương 609: Người khống chế được tất cả

Gã đàn ông mặc vest mặt biến sắc. Đám người này rốt cuộc là ai chứ? Hắn lôi danh tiếng đại ca ra mà cũng không có tác dụng gì sao? Chẳng lẽ là… đã đá trúng thiết bản rồi sao? “Phì Tử, cậu đến đây” n Hoán vẫy tay hắn. “Anh Hoản..” “Chúc mừng cậu. Cuối cùng cũng thành gia lập nghiệp rồi” n Hoán cải lại cúc áo cho hắn, “Khá lắm, đẹp trai đấy.” Phì Tử gãi […]

Chương 608: N hoán, anh không đến uống chén rượu mừng sao

Đúng mười hai giờ, cô dâu chú rể được mời lên bục làm lễ… Vẫn là kính rượu, vẫn là tuyên thệ, cô gái dẫn chương trình còn mang cả nghi thức bái đường thời cổ đại vào. Cha mẹ Phì Tủ đều mất sớm, từ nhỏ Phì Tử đã được chú thím nuôi lớn, còn bên nhà gái lại cũng gần giống như vậy, mười mấy tuổi đã một mình đến thủ đô sinh sống, cho nên vị trí […]

Chương 607: Người ngốc có phúc của người ngốc

Hứa Nhất Sơn không khỏi nghĩ lại những chuyện trước đây. Cho đến ngày hôm nay, thì ra mọi người đều đã thay đổi thành một người trước đây không hề nghĩ đến… Tất cả mọi sự thay đổi đểu bắt nguồn từ người phụ nữ này. Không, có lẽ nên gọi cô là một cô gái, một cô gái mới sắp hai mươi tuổi. Chính cô đã thay đổi quỹ đạo cuộc sống của bốn người đàn ông. Đối […]

Chương 606: Người phụ nữ của ông, rượu mừng của phì tử

Loại phụ nữ này? Lục Chinh trực tiếp đưa tay ra ôm Đàm Hi vào lòng, cúi đầu đặt một nụ hôn thật sâu thật dài, Đàm Hi cong môi, kiễng chân lên đáp lại. Hai người triền miên dây dưa, mãi không tách nhau ra. Trong mắt nữ MC ánh lên sự khó xử, giống như bị bạt tại một cái thật đau. Hôn xong, Lục Chinh nhìn cô ta như xem một vở hài kịch, nhưng bàn tay […]

Chương 605: Nữ mc não tàn

Đàm Hi đã sớm quen với dáng vẻ lạnh lùng này của Lục Chinh, nên không cảm thấy có gì. Những người khác thì… “Các anh đi ăn lẩu đi, tôi đi trước đây.” Đàm Hi từ biệt ba người, sau đó dắt tay Lục Chinh đi. Nhìn theo bóng lưng hai người đi xa, Lâm Tầm dường như đang suy nghĩ điều gì, “Sao tôi cứ cảm thấy bạn trai Đàm tổng quen mắt vậy nhỉ?” Hứa Nhất Sơn: […]

Chương 604: Làm quen với l m diệu diệu, lục chinh là bạn trai tôi

Có lẽ là vì cuộc sống ở nước ngoài đã nuôi dưỡng thói quen phóng khoáng và nhiệt tình của cô. Cô gái thấy Đàm Hi nhìn mình qua gương không những không giận mà còn hào phóng đáp lại bằng một gương mặt tươi cười rạng rỡ. “Hi!” Đàm Hi hơi dừng lại một chút, rồi gật đầu: “Chảo cổ” Cô gái đi đến trước bồn rửa mặt. Đàm Hi đã tắt vòi nước lại, chuẩn bị rời đi. […]

Chương 603: Giải vàng, yan là tín ngưỡng của tôi

Thực ra, khoảng cách giữa các bàn điều khiển không xa lắm, nếu như cố ý thì vẫn có thể nhìn được tình hình của người khác. Khi quá trình đẩy giá bước vào giai đoạn sau, sau một loạt hành vi làm giả tín hiệu, biên độ tăng giá cổ phiếu càng ngày càng lớn, điểm này đã được thể hiện rõ trên sơ đồ xu thế đường gấp khúc không ngừng lên cao. Lúc này, giá cổ phiếu […]

Chương 602: Làm nhà cái đầu tư chứng khoán, giám khảo lục chinh

Tám giờ đúng, đại sảnh thi đấu đa chức năng được mở ra. Nhân viên công tác sắp xếp cho mọi người vào hội trường theo trật tự. Ba người vào chỗ ngồi theo số vé, vừa đúng là vị trí ở giữa hàng thứ hai, đúng trung tâm hội trường thi đấu, còn có thể nhìn được màn hình lớn ở hai bên. Vào hội trường xong, người dẫn chương trình bắt đầu mở màn. Sau đó đại diện […]

Chương 601: Em có thể quấy, nhưng anh không được nhiều

Vế đến Bồng Lai đã là chín giờ tối. Đàm Hi lật lung trong tủ một lúc, đều là quần áo mùa đông, không thể mặc được. Cô dứt khoát lấy một chiếc áo sơ mi nam ở ngăn tủ bên cạnh ra, vừa vặn che đi được chân, có thể làm váy ngủ tạm thời. Tắm rửa xong, sấy khô tóc, khi đắp mặt nạ có gọi điện cho Hứa Nhất Sơn, hẹn địa điểm và thời gian gặp […]

Chương 600: Chuyện khoe chim, bất lực cứu vãn tôn nghiêm

Di Hà: “Cô Đàm quen biết cậu Hai thế nào vậy?” Bàn tay đang gắp miếng cá lát của Đàm Hi bỗng khựng lại giữa không trung, suýt nữa thì không ổn định được, quen biết thế nào? He he… Thực sự là một lời khó nói hết được. Cô nên nói là “nước suối yên lặng chảy róc rách” hay là “vừa gặp phong văn hóa thành rồng”? Trước ánh mắt mong đợi của dì Hà, Đàm Hi nghĩ […]