Tác giả: Truyện Xưa

Chương 649: Tôi giúp cô, gặp lục chinh

“Vì thế, ý của cô là?” Sẩm Đóa Nhi dẫn bình tĩnh lại, nghe qua giống như từ chối, nhưng nếu nghe kỹ, lại có một chút thả lỏng ở bên trong. “Tôi có thể giúp cổ tranh thủ được một cơ hội gặp mặt, nhưng có thể thuyết phục được Lục Chinh hay không, thì tôi không dám đảm bảo.” Đàm Hi giải thích. Mắt Sầm Đóa Nhi sáng lên, nhưng lại trở nên do dự, ánh mắt bỗng […]

Chương 648: Cố gắng chống đỡ thôi, phụ nữ khó

Sẩm Đóa Nhi nghe xong, mù mờ không hiểu gì hết. Vì thế, chỉ vì trang điểm lại, nên Đàm Hi mới thay đổi thái độ với cô ta? Khụ… Sớm biết dễ dàng như thế, thì cô ta còn khóc lóc van xin gì chi nữa? Trực tiếp cầm hộp phấn đánh lên không phải là xong hay sao? Đàm Hi nghiêm túc: “Đây là vấn đề về thái độ.” B. Sẩm Đóa Nhi thì lại cảm thấy, người […]

Chương 647: Thay đổi thái độ – Càng chật vật mới càng phải xinh đẹp

Sau khi tranh cãi với Tần gia, Bàng gia từ chối, hết hy vọng với Cố gia, thì chỉ còn mỗi Lục Chinh mới có thể khiến công ty hồi sinh. Nhưng Lục Chính vốn không muốn gặp cổ ta, thậm chí không cho cô ta bước vào cửa Lục Thị. Hết cách, Sầm Đóa Nhi chỉ đành tìm đột phá ở chỗ Đàm Hi. Nhưng với tình hình trước mắt, con đường này dường như không dễ như trong […]

Chương 646: Cảnh lam thỏa hiệp, sầm đóa nhi tìm đến

TẬN CỬA” “Người là cậu như ông không thể cho chút ý kiến về chuyện hôn nhân đại sự của cháu mình hay sao?” Thái độ dè dặt của chồng và cha chồng khiến Cảnh Lam thấy rất không vui. Lục Chinh là vãn bối, dựa vào gì được tôn lên cao thế? Con trai bà còn chưa được đãi ngộ đó nữa là! Bàng Lập Minh cười khổ: “Đừng nói là ý kiến, cho dù là để nghị, thì […]

Chương 645: Có xứng hay không, chúng ta không có quyền phán xét

Cảnh Lam bán tín bán nghi. Bàng Thiệu Huân nghiêm túc: “Sau này đừng nói những lời như thế nữa. Lục Chinh có tính thích bao che, để anh ấy nghe thấy thì chẳng phải sẽ lột da của con hay sao? “Làm gì đến mức đó…” Tuy nói như thế, nhưng Cảnh Lam vẫn thấy chột dạ. Đứa cháu này trải qua những năm tháng rèn luyện, đã lớn mạnh đến mức khiến người ta phải ngước nhìn. Ngay […]

Chương 644: Ai đang thăm dò ai

Nhà chính Cố gia. Buổi tiệc kết thúc, khung cảnh vắng vẻ. Chủ nhân đã lên lầu nghỉ ngơi, vài người làm đang quét dọn sảnh lớn, chân tay ai nấy cũng đều nhanh nhẹn. Mọi người không trò chuyện gì với nhau, thậm chí còn bước đi nhẹ nhàng, cố gắng không phát ra bất kỳ tạp âm nào. Vừa nhìn là biết đã được huấn luyện kỹ càng, vô cùng quy tắc. Cố Hoài Sâm đứng trước của […]

Chương 643: Cái gọi là nội tình, cậu hai cố nguy hiểm

Đàm Hi nghe thấy thế, im lặng trong phút chốc, sau đó hít sâu một hơi, nói chậm rãi: “Em đi theo sau lưng Cố Hoài Cẩn.” “Em theo dõi anh ta?” Lục Chinh nhướng mày. “Vâng.” “Lý do.” “… Anh ta trông rất giống một người bạn của em.” “Bạn?” Không biết vì sao, phản ứng đầu tiên của anh chính là “Đồ Ngốc” được nỉ non thốt ra trong giấc mơ. Đàm Hi rũ mắt, chiếc cổ trắng […]

Chương 642: Anh vẫn là đại điểm điểm của em đấy chứ?

“Em xía vào không phải hợp với ý của anh sao?” Bàng Thiệu Đình thẹn quá hóa giận, cái câu “đã có bạn gái” giống như một cây kim đâm mạnh vào tim cổ ta. Bàng Thiệu Huân bỗng nhiên ngừng cười, ánh mắt lạnh lùng: “Hợp ý của anh? Nói cho rõ ràng!” “Anh, chẳng lẽ anh không có một chút cảm giác gì với Đàm Hi? Em nghe nói lúc cô ta ở bệnh viện, anh là bác […]

Chương 641: Bình dấm sắp đổ, em quên cậu hai?

Lhi Đàm Hi trở về, đụng phải Lục Chinh đang đi ra tìm cô. “Ôi..” Sống mũi sắp gãy rồi. “Để anh xem…” Lục Chinh lấy tay cô xuống, “Đỏ rồi, không chảy máu.” “Nghe ra hình như anh rất thất vọng?” Bĩu môi, bộ dạng trông rất tủi thân. “Đừng đùa nữa” Tuy hết cách, nhưng trong lòng lại thích đến lạ thường “Ai giỡn chứ? Đau mà…” Đôi đồng tử đen rơm rớm nước mắt. Lục Chinh nâng […]

Chương 640: Người đó có phải là anh hai

Đàm Hi xoay người rời đi. “Xin dừng bước” Cố Hoài Sâm đặt cục bột xuống: “Hàng Hàng, con vào trong tìm bà nội trước đi” “Chú Ba, chú muốn đuổi con đi chứ gì?” Cục bột tủi thân. Sặc… “Được rồi, con đi đây.” Bước một bước xoay đầu ba lần, đột nhiên dừng lại, xoay người, nghiêm túc lên tiếng: “Chú Ba, thật ra con còn muốn hỏi chủ một chuyện.” “Chuyện gì?” “Chú có thấy cắn rứt […]