Tác giả: Truyện Xưa

Chương 679: Nhận tiền làm việc thôi mà

Rất nhanh sau đó, một chiếc xe Changan đỗ vào bãi đậu xe. “Đến rối!” Lương Tử đón xe, cửa xe tài xế và ghế phụ lái mở ra, có hai đàn em xuống xe. “Anh Lương!” “Vất vả cho các anh em rồi, người đâu?” “Ở đằng sau xe. Hai kẻ bắt cóc bị đánh ngất rồi trói lại với nhau.” Trình Vũ trên đường đến đã ăn mấy miếng sô cô la, tuy khá thê thảm, nhưng đã […]

Chương 678: Mượn sức chống sức, chế ngự từ xuyên

“Sự việc đã đến bước này, có tính kết thúc thế nào?” Từ Xuyên áp chế sự phẫn nộ của bản thân, cất lên giọng trầm trầm. Đàm Hi đột nhiên dịu giọng xuống, trong mắt không còn nét lạnh lùng: “Nói cho cùng, việc này không liên quan đến đồng sự Từ nhiều, ông cũng do có người giật dây mà thôi.” Nghe cô nói vậy, Từ Xuyên không những không thở phào nhẹ nhõm mà trong mắt ngược […]

Chương 677: Ông tính làm gì trình vũ?

“Đứng lại, tôi đã nói ông được đi sao?” Cô gái cười nhẹ nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như băng. Vừa dứt lời, hai tên côn đồ tự biết mà đứng chặn trước mặt đồng sự Từ, thân hình cao ngất như bức tường thịt người, chặn đường ông ta. “Cô có ý gì?” Nét cười của ông ta chìm xuống, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng tới Đàm Hi. “Đổng sự Từ không nhìn ra à? Hôm nay […]

Chương 676: Lương tử vả miệng, động cơ thật sự

Trong lòng Mã Cảnh Quốc thẩm sợ hãi: thủ đoạn của Đàm Hi đã đến trình độ như vậy sao? Tín hiệu di động muốn tắt là tắt, camera giám sát muốn xóa là xóa. Muốn chơi muốn xem gì cũng được… Phải biết rằng, câu lạc bộ golf này lại lịch không nhỏ, khá bảo mật, người thường không thể nào vào được. Vậy mà cô ta còn đem theo một đám côn đổ vào: Đàm Hi này rốt […]

Chương 675: Động vào người của tôi, thì phải chuẩn bị t m lý bị bị giẫm đạp

“Ông có xuống xe không thì bảo?!” Côn đồ thứ nhất không kiên nhẫn, đôi lông mày nhíu chặt lộ vẽ bực mình. Mã Cảnh Quốc ngồi trên xe, không động đậy, trong lòng thì thắt chặt lại. “Kéo ông ta ra đây ngay!” Côn đồ số hại và số ba tiến về trước, lôi Mã Cảnh Quốc xuống, đám còn lại bao vây lấy. Vừa lúc đó, cửa ghế phụ lái đột nhiên mở, một bóng người xông ra, […]

Chương 674: Đồ Con rùa, mau xuống xe

“Tao không cãi nhau với mày.” Khỉ coi xua tay, “Chỉ nói riêng lương thực của chúng ta kia kìa, thùng mì gói cuối cùng chúng ta đã chia ra ăn hết từ hôm qua rồi. Hôm nay không giao nộp người, máy tính nhịn đói hả?” “… Hay chúng ta lái xe đi mua một ít?” “Phiền!” Khỉ còi bĩu môi, “Ai biết lai lịch con đàn bà trong đó thế nào, lỡ như là đứa không chọc vào […]

Chương 673: Cầu tài? cầu sắc:

“Trình Vũ đâu rồi?” Đi thẳng vào vấn đề. “Cô hỏi tôi?” Sầm Đóa Nhi ngẩn ra, “Cô ta không phải người của cô sao?” “Mất tích rồi.” Giọng nói nhẹ nhàng như nước, nghe không ra dư vị tình cảm thừa nào. Sầm Đóa Nhi hơi sững sờ, mất tích? Có giống cách hiểu của cô ta không? Đàm Hi: “Cô là người sau cùng gặp mặt cô ấy phải không?” “Hôm họp hội đồng quản trị kết thúc […]

Chương 672: Trình vũ mất tích

Đợi Mã Cảnh Quốc phủi tay bỏ đi, Sầm Đóa Nhi mới đi vào từ cửa sau, trên môi đượm nét cười nhàn nhạt… Xem ra, cô ta đã thấy và nghe hết mọi việc lúc nãy. Bốp bốp bốp. “Người có thể khiến lão già tức như vậy cũng chỉ có cô thôi! Phải vỗ tay khen mới được.” Đàm Hi không nói gì, ánh mắt lạnh buốt nhìn về phía Đóa Nhi, “Buồn cười lắm hả?” “Đương nhiên.” […]

Chương 671: Tức chết người không đền mạng

Một buổi họp hội đồng quản trị, ngoài hai nhà thắng cuộc là Đàm Hi và Sầm Đóa Nhi ra thì những người khác đều vô cùng chán chường. Lúc về, Mã Cảnh Quốc không vội đi ra, ông ở lại đến phút cuối cùng, trong phòng họp chỉ còn lại Đàm Hi và hai người mà cô đem tới làm Trình Vũ và Hứa Nhất Sơn. “Xem ra, Đổng sự Mã có điều muốn nói?” “Thật là một cô […]

Chương 670: Đổng sự mới, đinh ghim trên bảng

Mặc dù trong lòng không cam tâm nhưng Mã Cảnh Quốc vẫn chưa tới mức đánh mất lý trí. Đã sống đến cái tuổi này rồi, ông hiểu hơn bất kỳ ai về đạo lý “Núi xanh còn đó, lo gì không có củi đốt“. Trước đó, là do tức giận quá bị làm mờ mắt, khiến cho mọi chuyện phát triển theo hướng không thể thu dọn tàn cuộc được. Bây giờ, cùng một sai lầm như thế ông […]