Tác giả: Truyện Xưa

Chương 709: Các anh em, dọn sạch cho tôi!

“Em còn nhớ khi gặp anh lần đầu tiên vào mùa hè năm ngoái.” Đôi mắt Lưu Quế lộ vẻ thăm dò. Đó là vào tháng 7, trong kỳ nghỉ hè. Tôn Dương từ trên xe khách đi từ thành phố về đến thôn xuống xe. Giữa đường chiếc xe gặp sự cố, cho nên bị trễ lại một đêm ở đường cao tốc, ngày hôm sau công ty vận tải mới cử một chiếc xe khác đến đón khách. […]

Chương 708: Ăn miếng trả miếng, làm bộ làm tịch

“Phải khen bà thế nào đấy nhỉ?” Đàm Hi cười lạnh, “Tự nghĩ mình thông minh!” Nếu quan sát tỉ mỉ có thể phát hiện ra rằng Tăng Quế Hương sạch sẽ hơn rất nhiều so với Tăng Quế Lan và Tăng Quế Phấn. Có thể thấy trong chuyện dạy dỗ Vệ Ảnh này bà ta không can dự vào quá nhiều. Rõ ràng là so với cái danh “đi đòi lại công bằng” cho cháu ngoại thì bà ta […]

Chương 707: Khi tiến hành báo thù

Nếu Đàm Hi đã đích thân ra tay thì đương nhiên không có lý nào lại không dính máu… Những biểu hiện của cô lại rất bình thường, thậm chí khi đập hòn đá đó xuống cố không chớp mắt lấy một cái. Đám đàn em đứng xung quanh vô cùng sợ hãi. Thì ra một khi phụ nữ đã nổi giận thì sẽ đáng sợ đến vậy… Đàm Hi thấy hơi nhức tay, đặt hòn đá xuống bảo Lương […]

Chương 706: Dạy dỗ, chị đàm ra tay

“Tục ngữ đã nói rồi, có học giỏi thì sau này lớn lên cũng chỉ đi làm thuê hết, còn đứa học dốt thì sau này lại đi làm ông bà chủ. Đúng vậy, A Dương nhà mấy người học giỏi, đi học trường lớn trên thành phố, nghe nói còn học kiến trúc, nhưng dù sao cũng còn chưa tốt nghiệp, sau này có là rồng hay là giun còn chưa biết chắc, về phương diện cuộc sống cũng […]

Chương 705: Đánh đi, mày đánh vào đ y này! bốp!

Lương Tử gật đầu, đang chuẩn bị tiến lên. Bỗng nhiên Vệ Ảnh nói: “Tôi muốn ở lại đây” Đàm Hi cau mày, nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt kiên định của Vệ Ảnh, cô đành phải nhìn Lương Hồng xua tay, ra hiệu cho hắn dừng lại. Tăng Thủy Tường thấy tình hình bất lợi, phản ứng đầu tiên chính là chạy trốn, nhưng đối phương người đồng thế mạnh, đã chặn lại hết các lối đi, có […]

Chương 704: Hi tử, báo thù cho tôi

“Câu hỏi cuối cùng” n Hoán ngửa đầu, uống cạn nước trong cốc. “Anh nói đi.” “Tại sao cô lại tin tưởng tôi?” Cổ phiếu có giá trị hơn hai trăm triệu, nếu như hắn có ý nuốt gọn thì Đàm Hi cũng không làm thế nào được. Cô ung dung nhìn hắn, thái độ chắc chắn: “Anh không dám” An Hoán cười lạnh. “Đầu tiên, anh không có con đường nào để xử lý chỗ cổ phiếu đỏ. Giả […]

Chương 703: Vụ mua bán lớn, lo trước tính sau

“Chị ơi, chị ơi!” Một cậu bé nắm váy cô ta lắc lư. Ngô Huyền Huyễn hoàn hồn lại, tâm trạng đang bay xa trở về bình thường. Cô hơi cúi người xuống, “Em trai, có chuyện gì vậy?” “Có người nhờ em đưa cái này cho chị!” Bản hay nhỏ nhắn mập mạp cầm một tờ giấy gấp lại đưa cho cô. Ngô Huyền Huyễn còn định hỏi mấy câu nhưng cậu nhóc đã có giò chạy đi rồi. […]

Chương 702: Giống như là kẻ địch tới

Một cậu nhóc đâm vào cổ, nhìn thấy mông cậu bé sắp chạm đất, Đàm Hi kéo cánh tay nhỏ nhắn mập mạp của nó lại, “Đi TV chậm thôi” “Em cảm ơn chị” Giọng nói đáng yêu non nớt vang lên. Khóe môi xuất hiện một nụ cười, Đàm Hi đỡ cậu bé đứng vững, sau đó ngồi xổm nửa người, “Không có gì? Cậu nhóc nhìn cây kẹo mút cô đang ngậm, mắt chớp chớp, ừng ực… Nuốt […]

Chương 701: Cô ấy đã nghe thấy hết rồi

Lục Chinh đứng dậy, đi đến trước mặt anh ta, ánh mắt bình tĩnh không chút dao động, “Cho dù có cho người bắt được hắn ta, nhưng sau đó thì sao? Nộp cho cảnh sát ư? Hay là quân đội? Hay là cậu định bí mật dùng hình?” “.” Thời Cảnh muốn phản bác nhưng lại không có gì để nói. “Bây giờ cậu còn định đi nữa không?” Anh ta giống như quả bóng da bị xì hơi, […]

Chương 700: Cố hoài cẩn chính là dịch phong tước

Đoạn thời gian này, Thời Cảnh vẫn không từ bỏ việc điều tra, mấy lần chạy đi chạy lại giữa hai vùng đất Xuyên và Thục, cố gắng lần ra manh mối, nhưng kết quả vẫn không được như ý muốn, lần nào cũng trở về trắng tay. Cùng với sự chuyển dời của thời gian, niềm hy vọng Viêm Hể còn sống cũng ngày càng mong manh xa vời hơn. Thời Cảnh biết rằng, anh ta cứ giống như […]