Tác giả: Truyện Xưa

Chương 1060: Dỗ cún cưng to xác, vỗ đầu

Đói vui một hồi, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hơn không ít. Cuối cùng Đàm Hi lên tiếng: “Mọi người đi làm việc đi.” Ba người nối đuôi nhau ra ngoài. Đi được một đoạn rồi, Trình Vũ mới nhìn Lưu Diệu nói: “Lưu Tổng chơi chẳng đẹp gì, nếu không phải tại anh ngắt lời thì có khi Đàm Tổng đã đồng ý rồi.” Lưu Diệu nhún vai: “Tôi cũng phải tranh thủ phúc lợi của bản thân […]

Chương 1059: Phụ nữ làm được như cô ấy

“Tiền lương tăng ca? Còn phát trước nữa sao?” “Chịu thôi, ai bảo Boss của chúng ta là đại gia chứ?” “Có tiền rồi à?” “Nghi lại cảnh 5 năm trước khi chúng ta lấy được Thực phẩm Cửu Châu, tiền thưởng cũng phát theo từng chồng một.” Mọi mệt mỏi trong người dường như bay biến sạch, chỉ còn hai mắt sáng lóa. Quả nhiên, tiền bạc mới là nguồn cơn của động lực. “Tin rằng mọi người đều […]

Chương 1058: Đế quốc la mã buổi đầu sơ khai

Đổng sự Từ cúp máy, cả người hồn bay phách lạc. Mấy đồng sự khác gọi ông ta hai ba tiếng mà ông ta vẫn cứ mắt điếc tai ngơ, ánh mắt ngơ ngác. Sau một lúc lâu, ông ta mới đưa mắt khó hiểu nhìn mọi người: “Ai bảo Lục gia không thừa nhận Đàm Hi vậy?” Đứng ra đây, ông đảm bảo không đánh chết hắn. Một hồi đại chiến nội bộ bị thủ đoạn cứng rắn của […]

Chương 1057: Nhị gia lập uy, ông cụ lục bảo vệ nghé

“Thiện Dụ và Thiên Hồng không hề có quan hệ gì, chẳng lẽ các vị không biết chuyện này sao?” Trần Khải mở miệng rất đúng lúc, thái độ cực kỳ bình tĩnh. Trong hoàn cảnh này, nếu anh ta mở miệng thì chính là người phát ngôn thay Lục Chinh. “Hoang đường! Sao có thể chứ? Lúc trước hai vợ chồng Trương Nham bắt tay nhau một người sáng lập ra Thiên Hồng, một người làm chủ Thiên Dụ, […]

Chương 1056: Muỗi cũng không gánh cái tội này

“A…” Đàm Hi hít vào một ngụm khí lạnh. – “Mommy, có phải mẹ rất đau không? Để Hạ Hạ thổi giúp mẹ, phù… phù…” Cái miệng nhỏ phồng lên, ra sức thổi. Đàm Hi dở khóc dở cười. “Mommy, có thấy đỡ hơn chưa?” “Ừ, mẹ đỡ rồi.” “Lần sau mẹ ra ngoài phải nhớ xịt dầu thơm nhiều vào!” Hạ Hạ căn dặn, dáng vẻ nghiêm túc cực kỳ đáng yêu. “Dầu thơm?” “Vâng ạ, chính là thứ […]

Chương 1055: Sính lễ, thịnh mậu sát nhập thiên dụ

Đàm Hi bị thái độ của anh khiến cho bật cười, “Anh có bị ngốc không thế?” “Ừ, vừa thấy em liền trở thành ngớ ngẩn.” Không hề phản bác, ngược lại còn lấy làm vinh hạnh. “… Càng già càng mất nết.” Giờ há miệng là biết nói lời âu yếm, núi băng cấm dục đầu rồi hả? “Già?” Người đàn ông nhíu mày, “Anh mà già ư?” “Đầu bốn tới nơi rồi, anh nghĩ sao hả?” “Già thì […]

Chương 1054: Tôi sẽ không cho ai cơ hội ngoài lục chinh

Rít gào như một con thú bị vây hãm, ánh mắt người đàn ông xuất hiện vẻ tàn nhẫn. Đàm Hi lùi về sau, toàn bộ tinh thần lâm vào trạng thái đề phòng, nhìn tưởng lý trí thanh tỉnh nhưng thực ra đã hoàn toàn thành cơm nhão hết rồi. Cô biết Lục Chinh chèn ép Cố gia, sau khi thu mua Đàm Thị cũng đã biến mất mấy năm, đến gần đây mới quay lại nắm quyền điều […]

Chương 1053: Đàm hi, em không có tự trọng à?

Đèn đường thắp sáng, biển màu xán lạn. Trước cửa quán bar Dạ Sắc, một chiếc Poscher phanh gấp dừng lại, lốp xe ma sát với mặt đất vang lên những tiếng chói tại khiến cho khách đứng ngoài cửa không khỏi nhìn theo. Cửa xe mở ra, một chiếc giày cao gót màu đen chạm đất lộ ra một bàn chân trắng như tuyết. Dịch tầm mắt lên một chút, chỉ nhìn thấy dưới ống quần tây rộng thùng […]

Chương 1052: Gặp một người

Nhìn từ tầng định, phong cảnh rộng mở. Tốc độ phát triển một năm của Hằng Phong khiến người ta không khỏi giật mình, mà bước chân mở rộng cũng càng ngày càng nhanh. Nhanh tới mức nào ư? Kẻ đáng thương một nghèo hai tay trắng lắc mình biến thành phố ông eo giắt bạc triệu. Mà trong này không thể không kể tới công của Thịnh Mậu và CK. Giờ đây chó con đã lớn thành sói xám […]

Chương 1051: Mục đích của người kia là cô

Đối với cô mà nói, Đàm Thị có ý nghĩa rất đặc biệt. “Hiện tại, trong tay tôi đang nằm trên 50% cổ phần của Ban Quy.” Một cầu thông báo không khác gì tiếng sét đánh. “Nói cách khác, hiện tại, đối với Công ty Trách nhiệm hữu hạn Công nghiệp Bàn Quy, tôi đã có quyền khống chế cổ phần tuyệt đối.” Nói tới đây, Đàm Hi hơi dừng lại, gật đầu với Lưu Diệu. Lưu Diệu phất […]