Tác giả: Truyện Xưa

Hồi 36: Chim núi hoa lèn trời vạn dặm – Mây cao tuyết thẳm lối ngàn trùng

Hai người ăn một ít thịt hươu khô, rồi nằm xuống bờ sông nghỉ ngơi, chờ đến canh hai, rón rén đi về phía thành. Bốn bề yên ắng không một tiếng động, đêm ấy ánh trăng rất sáng, nhìn thấy tòa thành này làm bằng gỗ to và đá lớn, chu vi quả không nhỏ, việc xây dựng quyết không phải là một ngày một buổi. Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm “Tòa thành này đã dựng ở đây lâu […]

Hồi 35: Đông Tây Nam Bắc theo cùng lối – Mưa tuyết băng sương tự kết duyên

Lại qua hơn một giờ, trời đã xế chiều, thân binh vào báo có mấy chiếc thuyền nhỏ áp giải tù binh đang đi tới đảo Thông Ngật. Vi Tiểu Bảo cả mừng nhảy bật lên, chạy ra bờ biển, quả nhiên thấy năm chiếc thuyền nhỏ đang tới gần đảo. Vi Tiểu Bảo sai thân binh quát hỏi “Bắt được những ai thế?”. Trên thuyền nói lớn trả lời “Nhóm này toàn là phụ nữ, đàn ông thì ở […]

Hồi 34: Một giấy hưng vong xem lộc đổ – Ngàn năm kiếp nạn gửi hồng kêu

Trong giây lát hai chiếc thuyền kề nhau, huynh đệ Thiên Địa hội xô Trịnh Khắc Sảng qua. Vi Tiểu Bảo chửi “Con bà nó, ngươi biết huynh đệ trong Thiên Địa hội, lại muốn hại chết Tổng đà chủ Thiên Địa hội, không mổ bụng ngươi ra không xong. Mẹ kiếp, ngươi biết rõ A Kha là vợ ta còn dan dan díu díu với cô ta”. Nói xong sấn tới giang tay phải ra, chát chát chát chát […]

Hồi 33: Ai không thói tật khôn cười nhạo – Đều có phong lưu thảy chẳng hay

Đi được mấy ngày, cách Côn Minh đã xa, thủy chung vẫn không thấy Ngô Tam Quế phái binh mã đuổi theo, mọi người mới yên tâm. Hôm ấy sắp tới Khúc Tĩnh, trời đã xế chiều, có bốn kỵ mã trước mặt phóng tới, một người nhảy xuống ngựa, nói với đội tiên phong của Kiêu kỵ doanh là có việc quân tình khẩn cấp cần bẩm với Khâm sai đại thần. Vi Tiểu Bảo được tin liền cho […]

Hồi 32: Giọng ca muốn đứt theo đàn nối – Áo mùa còn dài được khách khen

Hôm sau Vi Tiểu Bảo tới dò xét thương thế của Ngô Tam Quế. Con thứ Ngô Tam Quế ra tiếp, nói đa tạ Khâm sai đại nhân tới thăm, thương thế của vương gia chưa khả quan gì lắm, lúc này đang ngủ, không tiện kinh động. Vi Tiểu Bảo hỏi tới Hạ Quốc Tướng, y nói đang mang quân tuần tiễu trấn áp, đề phòng nhân tâm xao xác, trong thành có biến, lại hỏi tới thương thế […]

Hồi 31: La điện toàn quân cao vách lũy – Ruộng vườn muôn khoảnh nổi ba đào

Vi Tiểu Bảo ăn cơm tối xong, lại chờ qua hơn nửa giờ mới lò dò tới phòng công chúa Kiến Ninh. Công chúa chờ y đã sốt cả ruột, tức giận nói “Tại sao bây giờ mới tới?”. Vi Tiểu Bảo tức tối nói “Cha chồng cô kéo ta đi nói chuyện, nói những câu đại nghịch bất đạo, ta tranh cãi với y suốt nửa ngày. Nếu không nhớ tới cô, thì bây giờ ta vẫn còn đang […]

Hồi 30: Trấn tướng Nam triều riêng hống hách – Bộ binh Tây Sở rất ung dung

Vi Tiểu Bảo và công chúa chỉ mong đường đi Vân Nam vĩnh viễn không bao giờ tới, nhưng đường tuy xa, đi tuy chậm cũng có một ngày tới nơi. Tỉnh Quý Châu là địa hạt của Ngô Tam Quế, ở ngoài thành có đặt trọng binh, đoàn người của công chúa Kiến Ninh vừa vào địa hạt Quý Châu, Ngô Tam Quế đã phái binh mã tới trước nghênh tiếp. Lúc gần tới Vân Nam, Ngô Ứng Hùng […]

Hồi 29: Mưa lạnh vắng trăng soi trước trướng – Hương qua làn gió thoáng bên màn

Vi Tiểu Bảo ra khỏi cung đi gặp bọn Lý Lực Thế, Quan An Cơ, Huyền Trinh đạo nhân và Tiền Lão Bản. Quần hùng Thiên Địa hội thấy y đều vui mừng. Lý Lực Thế nói “Thuộc hạ vừa được tin Tổng đà chủ đã tới Thiên Tân, trong hôm nay sẽ lên kinh. Vi Hương chủ cũng vừa về kinh, thật rất hay”. Vi Tiểu Bảo nói “Phải, phải, thật hay lắm!”. Y nghĩ tới việc gặp lại […]

Hồi 28: Khó tránh tình nhiều tơ vấn vít – Vì ai lòng khổ mắt long lanh

Tối hôm ấy Vi Tiếu Bảo ngủ đến nửa đêm, bỗng nghe trên cửa sổ có tiếng gõ nhẹ, y mơ mơ màng màng nhỏm dậy, nghe ngoài cửa số có tiếng người nói khẽ “Vi ân công, là ta đây”. Y ngưng thần, nghe rõ là tiếng Ngô Lập Thân, vội tới bên cửa sổ hỏi “Là Ngô nhị thúc à?”. Ngô Lập Thân nói “Không dám, là ta đây”. Vi Tiểu Bảo nhẹ nhàng mở cửa sổ ra, […]

Hồi 27: Lấp biển có người mà quỷ khóc – Cửa gai ngoài ấy trẻ con đùa

Ni cô áo trắng xuất thần nửa ngày, thấy Vi Tiểu Bảo cười hì hì đi tới, biết y đã hạ chất kịch độc vào kinh thư, thở dài nói “Nếu không phải ngươi thông minh cơ cảnh, hôm nay ta khó tránh bị mất mạng, nếu thế thì cũng thôi, chỉ e còn phải chịu nhục. Có điều giết người là chuyện bắt đắc dĩ, không nên vui vẻ như vậy”. Vi Tiểu Bảo thôi cười, vội nói “Dạ”. […]