Tác giả: Truyện Xưa

Hồi 05: Đinh Đinh Đang Đang

Chàng thiếu niên càng lúc càng thấy mơ hồ, gãi gãi đầu nói: “Kỳ lạ! Kỳ lạ!” Bỗng chàng nhìn thấy hộp tượng đất còn đặt ngay ngắn trên bàn, liền nghĩ bụng: “Người đất còn cả đây, ta đâu có nằm mơ?” Chàng mở nắp hộp lấy người đất ra xem. Hiện giờ thần công mới thành tựu, chàng không biết cách thu phát kình lực, cũng chưa biết nội lực mình đã ghê gớm đến mức nào. Tay […]

Hồi 04: Bang chúa Trường Lạc Bang

Tạ Yên Khách muốn thử xem mấy năm gần đây mình khổ luyện nội công đã đến cảnh giới nào, không ngừng vận nội lực đưa đẩy những lá thông đó càng lúc càng nhanh, rồi lại dần dần mở rộng vòng lá ra phía ngoài. Tới lúc cái vòng mở rộng hơn phạm vi nội lực của lão, một số lá cây ngoài cùng đã từ từ rơi xuống, Tạ Yên Khách hít một hơi chân khí rồi lại […]

Hồi 03: Ma Thiên Nhai

Cỗ kiệu kia đi thêm mấy dặm rồi rẽ vào một con đường nhỏ. Hễ bọn phu khuân kiệu đi thong thả lại một chút, là roi ngựa từ trong kiệu lại vung ra veo véo đập vào lưng hai tên đi trước. Hai tên phu kiệu đằng trước không dám chạy chậm, hai tên đằng sau cũng chỉ còn cách cố sống cố chết chạy theo, bọn quan sai ở phía sau cũng phải chạy theo. Thêm bốn năm […]

Hồi 02: Thiếu niên gây đại họa

Thạch Thanh tiến ra hai bước, nhìn Cảnh Vạn Chung và Vương Vạn Nhận, chắp tay nói: “Cảnh hiền đệ! Vương hiền đệ! Cô nương đây kiến thức đảm lược hơn cả bọn tu mi nam tử, chắc là Hàn Mai nữ hiệp Hoa cô nương vang danh thiên hạ có phải không? Ngoài ra còn bốn vị huynh đệ nữa, xin được giới thiệu cho biết.” Cảnh Vạn Chung nhăn mặt, không trả lời mà lại nói: “Tại hạ […]

Hồi 01: Huyền Thiết Lệnh

Triệu khách mạn hồ anh Ngô câu sương tuyết minh Ngân yên chiếu bạch mã Tạp đạp như lưu tinh Thập bộ sát nhất nhân Thiên lý bất lưu hành Sự liễu phất y khứ Thâm tàng thân dữ danh Nhàn quá Tín Lăng ẩm Thoát kiếm tất tiền hoành Tương chích đạm Chu Hợi Trì khương khuyến Hầu Doanh Tam bôi thô nhiên nặc Ngũ nhạc đảo vi khinh Nhẵn hoa nhĩ phục hậu Ý khí tố nghi sinh […]

Lời cuối sách – Lộc đỉnh ký

Lộc Đỉnh ký bắt đầu khởi đăng trên Minh báo từ ngày 24.10.1969, đến ngày 23. 9. 1972 thì kết thúc, tổng cộng đăng liên tục trong hai năm mười một tháng. Trước nay thói quen của tôi khi viết đăng báo nhiều kỳ là mỗi ngày viết một đoạn, hôm sau đăng báo, nên bộ tiểu thuyết này cũng viết liên tục trong hai năm mười một tháng. Nếu không có chuyện bất ngờ đặc biệt (trong cuộc sống […]

Hồi 50: Ngạc ở đầu mây nguyên chẳng thật – Hồng bay ngoài cõi lại càng xa

Vi Tiểu Bảo về tới phủ, ngồi trong phòng buồn bã, đến sau giờ Ngọ, trong cung có chỉ truyền ra, hoàng thượng triệu kiến. Vi Tiểu Bảo tới Thượng thư phòng khấu kiến. Khang Hy hỏi “Phùng Tích Phạm đột nhiên thất tung, rốt lại là có chuyện gì?”. Vi Tiểu Bảo giật nảy mình, nghĩ thầm “Tại sao lại hỏi mình?”. Bèn nói “Tâu hoàng thượng, hôm Phùng Tích Phạm thất tung, nô tài cùng Đa Tổng quản […]

Hồi 49: Khí sắc quan to xe ngựa đẹp – Tâm tư khách lẻ cố nhân ngờ

Vi Tiểu Bảo khải hoàn về kinh. Đại quân vừa tới ngoài thành Bắc Kinh, các đại thần trong triều đã ra ngoài cửa thành đón tiếp. Vi Tiểu Bảo suất lãnh bọn Đông Quốc Cương, Sách Ngạch Đồ, Mã Lạt, A Nhĩ Nê, Mã Tề, Bằng Xuân, Tát Bố Tố, Lang Thân, Ba Hải, Lâm Hưng Châu vào triều kiến Khang Hy. Hoàng đế ôn tồn khen ngợi, hạ chiếu phong Vi Tiểu Bảo là Lộc Đỉnh công nhất […]

Hồi 48: Ngọc Môn không đặt quan Đô hộ – Đồng trụ còn nêu cột tướng quân

Đêm ấy Vi Tiểu Bảo và Song Nhi nghỉ lại trong phòng ngủ ở phủ Tổng đốc, lò sưởi đốt thật lớn, chăn đơn nệm gấm, lai láng tình xuân. Đây là nơi y từng đi qua, mở nắp cái rương lớn cạnh giường lên nhìn, thấy trong rương có quân phục và súng. Song Nhi mỉm cười nói “Tướng công nhìn tới cái rương, lại mong công chúa La Sát chui ra, phải không?”. Vi Tiểu Bảo cười nói […]

Hồi 47: Mây điểm tinh kì thu tới ải – Gió truyền còi trống tối qua quan

Một hôm, thuyền tới Đường Cô. Đoàn người bọn Vi Tiểu Bảo, Sách Ngạch Đồ lên bộ đi tiếp, qua Thiên Tân tới Bắc Kinh. Vi Tiểu Bảo vào tới cửa kinh đô, quả có cảm giác như vừa qua kiếp khác, trong lòng mừng rơn, lập tức vào yết kiến hoàng đế. Khang Hy đang trong Thượng thư phòng, lập tức truyền kiến. Vi Tiểu Bảo bước tới trước mặt Khang Hy, quỳ xuống dập đầu, còn chưa đứng […]