Tác giả: Truyện Xưa

Chương 010 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 10 Giúp nhà vua, Mã Đằng khởi nghĩa; Báo thù Bố, Tào Tháo cất quân. Lý Thôi, Quách Dĩ hai đứa muốn giết vua Hiến Đế. Trương Tế, Phàn Trù can rằng: – Không nên! Nay ta vội giết vua như thế, tôi e rằng thiên hạ không phục. Không bằng cứ để đấy, rồi dụ chư hầu vào trong cửa quan: Trước hết trừ hết vây cánh, rồi sau ta sẽ liệu, như thế mới tính xong được […]

Chương 009 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 9 Trừ hung bạo, Lã Bố giúp Tư đồ; Chiếm Trường An, Lý Thôi nghe Giả Hủ. Người đi va vào Đổng Trác, tức là Lý Nho, Nho thấy Trác ngã, vội vàng đỡ Trác đứng dậy, dìu vào ngồi trong thư viện. Trác hỏi Lý Nho: – Ngươi đến đây làm gì? Lý Nho thưa: – Tôi chợt qua cửa phủ, thấy nói thái sư giận đi vào vườn sau tìm Lã Bố, tôi vội vàng chạy vào, […]

Chương 008 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 8 Vương tư đồ khéo dụng liên hoàn kế; Đổng thừa tướng náo động Phụng Nghi Đình. Khoái Lương nói với Lưu Biểu rằng: – Ngày nay Tôn Kiên đã chết, các con còn bé cả, nên thừa kế tiến quân nhanh lên, chỉ đánh một trận là lấy được Giang Đông. Nếu chúa công trả thây Tôn Kiên và bãi binh về, để cho kẻ thù nuôi dưỡng sức khỏe, đó là cái vạ của Kinh Châu về […]

Chương 007 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 7 Viên Thiệu qua cầu đánh Công Tôn; Tôn Kiên sang sông đá Lưu Biểu. Tôn Kiên bị Lưu Biểu vây lại, đã tưởng chết, may đâu lại có Trình Phổ, Hoàng Cái, Hàn Dương, ba tướng cố sức cứu được thoát nạn, nhưng quân sĩ mất già nửa. Kiên kéo quân về Giang Đông, từ đấy Kiên với Biểu thù nhau. Đây nói chuyện Viên Thiệu kéo quân về đóng ở Hà Nội, lương thảo túng thiếu. Quan […]

Chương 006 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 6 Đốt Kim Quyết, Đổng Trác làm càn; Giấu ngọc tỉ, Tôn Kiên trái ước. Trương Phi tế ngựa sấn vào cửa quan, nhưng tên và đá bắn xuống như mưa, không thể nào tiến vào được, phải quay ngựa trở về. Chư hầu tám xứ cùng mời Lưu, Quan, Trương đến mừng công rồi sai người về trại Viên Thiệu báo tin mừng. Thiệu bèn đưa tờ hịch đến Tôn Kiên bảo Kiên tiến binh. Tôn Kiên liền đem […]

Chương 005 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 5 Phát hiệu triệu, các trấn hưởng ứng Tào Công; Phá cửa quan, ba anh hùng đánh Lã Bố. Trần Cung muốn giết Tào Tháo, nhưng lại nghĩ rằng: “Mình theo hắn cũng là vì nước, bây giờ giết hắn e mang tiếng bất nghĩa. Chi bằng bỏ hắn đi nơi khác là hơn.” Nghĩ rồi lại cài gươm, lên ngựa, không đợi trời sáng, đi thẳng về Đông Quân. Tháo dậy, không thấy Trần Cung, nghĩ bụng: – […]

Chương 004 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 4 Phế Hán Đế, Trần Lưu lên ngôi; Lừa Đổng tặc, Mạnh Đức dâng kiếm. Trác muốn giết Viên Thiệu, Lý Nho can rằng: – Việc chưa định xong không nên giết càn. Viên Thiệu tay cầm thanh bảo kiếm, cáo từ các quan trở ra, treo trả cờ tiết ở cửa đông rồi bỏ về Ký Châu. Trác bảo với quan thái phó Viên Ngỗi rằng: – Cháu ngươi vô lễ, ta tha cho nó cũng là nể […]

Chương 003 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 3 Tiệc Ôn Minh, Đổng Trác mắng Đinh Nguyên; Dùng vàng bạc, Lý Túc dụ Lã Bố. Lúc ấy Tào Tháo nói với Hà Tiến rằng: – Cái vạ hoạn quan, đời nào cũng có, nên vua chúa các đời không nên trao quyền bính và tin dùng chúng để chúng hoành hành như ngày nay. Bây giờ muốn trị tội chúng tưởng chỉ nên giết mấy đứa đầu đảng. Như vậy chỉ cần một kẻ coi ngục cũng […]

Chương 002 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 2 Trương Dực Đức giận đánh đốc bưu; Hà Quốc Cữu mưu giết quan hoạn. Trác tên chữ là Trọng Dĩnh, quê ở huyện Lâm Thao, quận Lũng Tây, làm quan thái thú ở Hà Đông, xưa nay vốn tính kiêu ngạo. Lúc ấy vì khinh Huyền Đức nên Trương Phi nổi nóng muốn vào giết ngay. Huyền Đức, Quan Công vội ngăn mà rằng: – Không nên, hắn là quan triều đình, em chớ nên tự tiện giết […]

Chương 001 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 1 Tiệc vườn đào, anh hùng kết nghĩa; Chém Khăn Vàng, hào kiệt lập công. Thế lớn trong thiên hạ, cứ tan lâu rồi lại hợp, hợp lâu rồi lại tan: Như cuối đời nhà Chu, bảy nước tranh giành xâu xé nhau rồi sau lại hợp về nhà Tần. Đến khi nhà Tần mất, thì Hán Sở tranh hùng rồi sau thiên hạ lại hợp về tay nhà Hán. Nhà Hán, từ lúc vua Cao tổ (Bái Công) […]