Tác giả: Truyện Xưa

Chương 34: Mối tình ngổn ngang, thấy tình cô em càng thêm thấm thía

Mối tình ngổn ngang, thấy tình cô em càng thêm thấm thía Lỗi lầm chồng chất, lấy lầm khuyên anh xiết nỗi buồn rầu Giả mẫu và Vương phu nhân đi rồi, Tập Nhân chạy đến bên cạnh Bảo Ngọc, nhỏ nước mắt hỏi: – Tại làm sao mà cậu bị đánh đau đến thế? Bảo Ngọc thở dài: – Hỏi làm gì nữa? Chẳng qua cũng vì những việc ấy thôi! Nửa mình tôi đau lắm, chị thử xem […]

Chương 049 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 49 Đàn thất tinh, Gia Cát cầu phong; Cửa Tam Giang, Chu Du phóng hỏa. Lại nói Chu Du đứng trên đỉnh núi, quan sát hồi lâu, bỗng nhiên ngã vật về phía sau, miệng thổ máu tươi, bất tỉnh nhân sự. Tả hữu vực vào trướng, các tướng đến thăm; ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau, nói: – Quân Tào hàng trăm vạn, khác nào hổ rình kình đớp. Không may, đô đốc lại bị tai nạn […]

Chương 33: Coi anh như thù, giọng lưỡi ton hót

Coi anh như thù, giọng lưỡi ton hót Đẻ con bất hiếu, roi vọt dập vùi Vương phu nhân gọi mẹ Kim Xuyến đến, cho mấy cái trâm vòng và bảo mời sư đến đọc kinh siêu độ cho nó. Mẹ Kim Xuyến cúi đầu tạ Ơn đi ra. Khi Bảo Ngọc tiếp Vũ Thôn xong trở về, nghe tin Kim Xuyến xấu hổ tự vẫn, lòng rất đau xót, vừa bước vào cửa, lại bị Vương phu nhân quở […]

Chương 048 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 48 Mở tiệc yến, Tào Tháo ngâm thơ; Khóa chiến thuyền, bắc quân dùng võ. Bàng Thống nghe người đó nói giật nảy mình, vội ngoảnh lại trông thì là bạn cũ Từ Thứ. Trong bụng Thống bấy giờ mới yên. Nhìn trước nhìn sau không có ai, Thống mới nói: – Nếu anh làm lộ kế của tôi, thì nhân dân tám mươi mốt châu bên Giang Nam đều do tay anh giết cả đấy! Từ Thứ cười, […]

Chương 32: Giải bày hết tâm can, Bảo Ngọc đâm ra mê mẩn

Giải bày hết tâm can, Bảo Ngọc đâm ra mê mẩn Không chịu được sỉ nhục, Kim Xuyến đành phải liều thân Bảo Ngọc trông thấy con kỳ lân, trong bụng rất vui sướng, giơ tay cầm lấy, cười nói: – May em nhặt được! Nhưng tại sao em lại nhặt được? Tương Vân cười nói: – May mà là cái này, chứ mai sau đánh rơi cái ấn, chả lẽ anh cũng chịu hay sao? Bảo Ngọc cười nói: […]

Chương 047 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 47 Hám Trạch mật dâng thư giả hàng; Bàng Thống khéo dùng liên hoàn kế. Hám Trạch tự là Đức Nhuận, người làng Sơn Âm, quận Cối Kê, nhà nghèo nhưng chăm học, phải đi làm thuê; thường hay mượn sách về xem, xem xong một lượt là nhớ như in không bao giờ quên nữa. Trạch lại có tài biện bác, có can đảm. Tôn Quyền dùng làm tham mưu. Trạch chơi với Hoàng Cái thân thiết lắm, […]

Chương 31: Xé tan cái quạt, nghìn vàng mua lấy một trận cười

Xé tan cái quạt, nghìn vàng mua lấy một trận cười Điềm ứng kỳ lân, hai sao gặp nhau khi đầu bạc 1 Tập Nhân thấy mình khạc máu tươi ra đất thì lạnh hẳn một nửa người. Cô ta thường ngày nghe người ta nói: “Lúc trẻ mà thổ huyết, thì sẽ chết non, có sống chăng nữa, cũng là người bỏ đi”. Nghĩ vậy, những chuyện mong ước vẻ vang sung sướng mai sau, bất giác lạnh hẳn […]

Chương 046 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 46 Dùng chước lạ, Khổng Minh mượn tên; Dâng kế mật, Hoàng Cái chịu nhục. Lỗ Túc vâng lời Chu Du xuống thuyền thăm dò Khổng Minh, Khổng Minh đón vào khoang thuyền ngồi chơi. Túc nói: – Mấy bữa nay bận việc quân, chưa lúc nào rảnh đến hầu chuyện tiên sinh được. Khổng Minh nói: – Chính tôi cũng chưa đến mừng đô đốc được. Túc hỏi: – Có việc gì mà mừng? Khổng Minh nói: – […]

Chương 30: Bảo Thoa mượn cái quạt, nói cạnh cả hai bên

Bảo Thoa mượn cái quạt, nói cạnh cả hai bên Linh Quan vạch chữ “tường”, làm ngây người ngoài cuộc Đại Ngọc từ hôm cãi nhau với Bảo Ngọc, trong bụng hối hận, nhưng không lẽ tự mình đến làm lành trước, vì thế ngày đêm buồn rầu, bâng khuâng như mất cái gì, Tử Quyên đoán biết tâm lý ấy, liền khuyên nhủ: – Việc hôm nọ là tự cô nóng nảy quá. Người khác không biết rõ tính […]

Chương 045 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 45 Cửa Tam Giang, Tào Tháo hao binh; Hội quần anh, Tưởng Cán mắc mẹo. Lại nói Chu Du nghe Gia Cát Cẩn nói, giận Khổng Minh lắm, âm mưu muốn giết. Hôm sau điểm quân xong, Du vào chào từ biệt Tôn Quyền. Quyền nói: – Ngươi cất quân đi trước, ta lập tức đi sau tiếp ứng! Chu Du từ tạ trở ra, cùng với Lỗ Túc, Trình Phổ cất quân đi và mời Khổng Minh đi […]