Tác giả: Truyện Xưa

Chương 32: Tôi là viêm hề, bạn gái của chinh chinh

Khẽ ừ đáp lại, lạnh tới mức không có tình cảm gì. Sầm Đóa Nhi vẫn cười, cũng không để ý lắm. Hiển nhiên, đã quen với con người tẻ nhạt này của Lục Chinh rồi. Mắt to tròn long lanh hơi đảo, Đàm Hi xoa cằm, đây phải chăng… có gian tình? “A Chinh, không nghĩ người bận rộn như anh mà cũng có thời gian tới trung tâm mua sắm.” “Ừ.” Không mặn, không nhạt. “Có rảnh không? […]

Chương 31: Nhị gia buộc dây giày cho cô

Có câu nói, đàn ông có ra gì hay không thì xong việc với biết được. Đàm Hi sống hai đời, lại từng chịu ảnh hưởng của giáo dục phương Tây, trong những ngày tháng hoang đường trước đây đã quá quen với cảnh nam nữ ân ái, vì thế rất có hiểu biết về chuyện này. Tuy rằng chưa từng súng thật đạn thật ra trận nhưng cũng học được không ít những chiêu trò ái muội. Giữa đàn […]

Chương 30: Lục chinh, người không dám là anh

Chàyt Gỗ? Đàmt Hit mímt môi,t khôngt nóit gì,t duyt trìt tưt thết congt gốit khôngt nhúct nhícht gì,t nhìnt chằmt chằmt vàot anht nhưt muốnt đụct rat mộtt cáit lỗt vậy. Trongt tayt anht kẹpt mộtt điếut thuốc,t màyt nhíut chặt,t từt trênt caot nhìnt xuốngt tạot chot anht ưut thết cót thểt nhìnt thấyt phầnt ngựct hởt rat vìt cúit xuốngt củat thiếut nữ,t xươngt quait xanht tinht xảo,t hait quảt camt trắngt nõnt cònt nhỏt hơnt sot […]

Chương 29: Nhị gia tức giận rồi

Lục Nhị ôm một bụng bực tức nên không quan tâm tới thang đi lên hay đi xuống, thế là cuối cùng thang đưa anh xuống tận bãi đỗ xe dưới hầm. Ngẩng đầu nhìn, toàn xe là xe, kín mít làm cho anh càng thấy ngột ngạt thêm. Duỗi tay, cởi hai chiếc cúc áo trên cùng, thêm một cái cúc vốn chưa đóng từ đầu nên cơ ngực rắn chắc lập tức lộ ra, nước da màu đồng […]

Chương 28: Bà đây nghèo tới mức chỉ có mỗi tiền

“A…” Cười lạnh, xoay người đi luôn. Đàm Hi không đuổi theo, trơ mắt nhìn anh đi vào trong thang máy. Cúi đầu, thu lại sự lãnh đạm và giận dữ, ngẩng đầu lên, cười vô cùng thoải mái. Trong tay bà có thẻ rồi, còn lâu mới sợ anh sẽ đi nhá! Ha, có giỏi thì cứ cút ra xa vào. Nghĩ mình là cậu ruột thật chắc? Há miệng ngậm miệng là nhắc tới Tần gia, lại còn […]

Chương 27: Mắt thẩm mỹ của lục nhị

Vứt lại tiền bạc, thanh danh, trong đầu Viêm Hề chỉ còn đúng một suy nghĩ— Tồn tại! Vì tham sống sợ chết nên dù cho phải nhận bao nhiêu giày xéo, cô cũng phải liều mạng mà sống sót. TruyenHD Trong mắt cô, cái kiểu như “mười tám năm sau lại làm một trang hảo hán” hay “sống có gì vui, chết có gì khổ” đều là những lời nói không có trách nhiệm, không bằng một cái đánh […]

Chương 26: Ông trùm tài chính

Lòng bàn tay khô ráo của người đàn ông chạm nhẹ vào da đầu làm dấy lên những cơn tê dại lành lạnh. Thiếu nữ híp mắt, cực kỳ lười nhác, biểu tình hưởng thụ rất thích chí. Đôi tay này từng cầm súng, thậm chí từng gϊếŧ người, cũng từng ký tên vào những hợp đồng giá trên trời, sát phạt vô số. Hiện tại, lại chải đầu, vấn tóc cho cô ư? Trong lòng cô nàng nào đó […]

Chương 25: Nhị gia thành cung tì

“Có được rồi thì sẽ không biết quý trọng, cô có như thế không?” “Hả… Phát sốt à?” Tự nhiên lại đi hỏi câu hỏi này! Lục Chinh dời tầm mắt, cất bước đi ra ngoài. “Khoan đã! Anh có chắc là định để tôi ăn mặc thế này rồi ra ngoài với anh không?” “Không sao hết.” Cúi đầu, châm thuốc, khói lượn lờ, khuôn mặt tuấn tú của anh trở nên mơ hồ. “Chờ tôi hai phút đi.” […]

Chương 24: Lưu manh rất xứng đôi với du côn

Tốc độ xe chạy chậm dần, cuối cùng dừng ở trước cửa một khách sạn năm sao. Nằm ở khu phố trung tâm thành phố, trang hoàng xa hoa, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy lộng lẫy huy hoàng. “Ô, anh thật sự định ném tôi tới khách sạn đấy à?” “Không thì thế nào?” Tắt máy, rút chìa khóa, mở cửa xuống xe. Đàm Hi tháo dây an toàn, đuổi theo: “Anh chậm chút nào! Tưởng chân dài thì hay […]

Chương 23: Anh muốn dẫn tôi đi thuê phòng á?!

Không phải chưa từng nghĩ đến việc mình thay đổi sẽ làm người khác nghi ngờ, nhưng không ngờ, người đầu tiên hoài nghi lại là Lục Chinh. Nói đúng hơn là cô không hề dự đoán được rằng mình sẽ có tiếp xúc với vị sát thần này. Từ những ý ức còn lưu lại của ký chủ, xem ra Tần gia với Lục gia không thân cận lắm, cũng chỉ có Lục Chinh là hay qua lại. Mà […]