Tác giả: Truyện Xưa

Chương 92: Tiện nam với gà keo sơn gắn bó

Vạt áo của hắn ta nửa hở, Đàm Hi liếc mắt nhìn, không nhịn được bèn bĩu môi. Đột nhiên lại liên tưởng đến một lồng ngực khác, tuy cô không nhìn nhiều, nhưng có thể tưởng tượng đến đường nét nở rộ và màu đồng khỏe mạnh được ẩn giấu dưới lớp cổ áo. Rất men-lì, rất Lục Chinh. Còn về người phụ nữ kia, eo thon mông tròn, chỗ nào nên mập thì có thịt, chỗ nào nên […]

Chương 91: Kẻ điên tiêu sái

Trở về phòng khách, trời đã gần tối. Đàm Hi ôm đồ ngủ bước vào phòng tắm, lột sạch đồ trên người ra một cách thành thục, vừa đúng lúc nước trong bồn cũng đầy. Vừa muốn bước vào, đột nhiên, động tác ngừng lại. Xoay chân về lại trước gương, giơ tay ra lau sạch lớp hơi nước trên mặt gương, sau đó đứng thẳng người, hơi nghiêng đi. “Định mệnh!” Bên hông trái phải có hai vết năm […]

Chương 90: Chúng ta thân mấy phần?

Bữa ăn này, Đàm Hi ăn rất ngon miệng. Một là, món ăn hợp với khẩu vị của cô; hai là, không cần nhìn thấy người là Lục Thảo và Tần Thiên Lâm. Còn Tần Thiên Mỹ, không ngờ lại xuống lầu ăn cơm. Hay là… khóc dữ dội quá nên đói không chịu nổi rồi? “Ông xã, anh thử món này xem, tay nghề của thím Vương không tệ.” Sầm Vân Nhi vừa cười vừa gắp một miếng thịt […]

Chương 89: Tên khốn có mắt như mù, anh đã bị out rồi!

Đàm Hi tưởng tượng ra rất nhiều tình cảnh. Ví dụ như, sau khi đẩy cửa ra, một thau nước lạnh sẽ tạt xuống đầu cô; lại ví dụ như, đụng trúng cơ quan, ám tiễn phóng ra, thậm chí có một con dao nhọn đâm tới, máu văng khắp nơi… Đáng tiếc, lý tưởng như một đứa béo phì, hiện thực là cô nhìn thấy một đứa gầy trơ xương. Nói đúng hơn là, một cô ả lẳиɠ ɭơ […]

Chương 88: Thốn trong truyền thuyết

Đầu óc nhanh nhạy, động tác cũng không thua kém, ngậm lấy cái móng giò cuối cùng, vứt bát đũa đi, nhấc chân ù té chạy. Phải nói là “nhanh như thỏ“. Tần Thiên Lâm đã có phòng bị từ trước, hắn vươn cánh tay dài ra, túm lấy eo của cô. “Muốn chạy?” “Buông tay!” Vừa mở miệng, móng giò rơi xuống, chỉ còn lại cái miệng đầy dầu mỡ. “Không phải tôi đã từng cảnh cáo cô, tốt […]

Chương 87: Có gan thì ra đây

“Cô đang né tránh vấn đề.” “Ồ. Vạch trần em gái anh, sẵn tiện làm mẹ anh tức tối khiến tôi rất happy. Như vậy đã đủ thẳng thắn chưa?” “Đàm Hi!” “Sao không gọi bà xã nữa rồi?” “Hừ, cô cũng xứng sao?” “Không xứng.” Nhún vai, “Cũng không muốn xứng. Dù sao tôi là người, còn anh là tên cặn bã, không cùng chủng loại.” Hai mắt của Tần Thiên Lâm như muốn phun ra lửa, chuẩn bị […]

Chương 86: Cô nàng đàm nổi giận (3)

Tần Tấn Huy khựng lại. “Bà xã, hôm nay em đã quậy đủ nhiều rồi đấy!” Tần Thiên Lâm giữ cô lại như đang nhắc nhở, lại tựa như cảnh cáo. Đàm Hi vờ như không nghe thấy gì, hất tay của hắn ra, chỉ nhìn về phía Tần Tấn Huy. “Con nói đi.” Ngồi xuống trở lại, ánh mắt chợt lóe lên. “Chăn mền trong phòng con đều bị ẩm ướt. Với thời tiết này, không bị ẩm thấp, […]

Chương 85: Cô nàng đàm nổi giận (2)

“Không có chứng cứ thì đừng nói nữa.” “Ba! Sao ba lại giúp cô ta?!” “Thiên Mỹ, cô nói sai rồi. Ba là chủ một nhà, công bằng chính trực, giúp lý không giúp tình, cô nói như thế, trừ phi… cô đang nghi ngờ sự phát xét và tính công bằng của ba?” Đàm Hi khẽ cười, khoanh tay trước ngực. “Tôi không có…” “Đủ rồi! Thiên Mỹ, xin lỗi chị dâu của con ngay.” Sắc mặt của Tần […]

Chương 84: Cô nàng đàm nổi giận (1)

Chăn và ga giường đều bị ẩm ướt, giống như kiểu phơi chưa khô hết. Nếu như cô đoán không sai thì đây là phương bắc, hơn nữa đang vào tháng tám, nắng nóng bể đầu, cho dù trời có mưa to đi chăng nữa cũng không thể nào xuất hiện chuyện này được. Trừ phi… Rầm! Cánh cửa phòng ngủ được mở ra từ bên trong, bởi vì kéo mạnh, cánh cửa đụng vào tường, phát ra tiếng vang […]

Chương 83: Mẹ nó, anh đúng là một tên khốn!

“Đội trưởng Lưu.” Bị gọi tên một cách bất thình lình, Lưu Toàn quay đầu lại theo quán tính, đợi đến khi nhìn rõ người đến là ai thì nhất thời có cảm giác bị đứng hình toàn tập. Mợ Hai này trước đây luôn im lặng, hay cúi đầu mỗi khi đi đường, cứ nghĩ rằng cô ta là một người yên tĩnh, ai ngờ đâu, không lên tiếng thì thôi, một khi đã cất lời thì khiến người […]