Tác giả: Truyện Xưa

Chương 115: Muốn hôn thì hôn cho đàng hoàng

Khi Đàm Hi thức dậy thì nắng đã chiếu qua mông. Ánh nắng mặt trời rọi vào từ cửa sổ, sáng rực, chói mắt, cô giơ tay lên che đi. Trần nhà xa lạ, chiếc giường xa lạ, nhưng mùi vị vương vấn quanh mũi lại vô cùng quen thuộc, là mùi nước xả tự nhiên trên người Lục Chinh. Đàm Hi tỉnh táo hẳn, cô đang ở chung cư Bồng Lai, ổ của lão già. Tối hôm qua, họ […]

Chương 114: Anh ấy không yêu tôi

Tiếng giày cao gót chạm vào mặt đường lát đá, từ xa đến gần. Nếu nghe kỹ sẽ phát hiện ra, âm thanh vang lên không theo quy luật, lúc nhẹ lúc mạnh. Sau đó không lâu, một bóng dáng lảo đảo xuất hiện trước đầu hẻm, cất bước đi vào sâu bên trong. Sầm Uất Nhiên biết cô về có hơi muộn, còn uống rượu nữa. Nhưng cô vui! Bạn học cũ gặp lại sau nhiều năm xa cách, […]

Chương 113: Hút thuốc như vậy

Vẫnt làt giọngt điệut mềmt mạit nũngt nịut ấy,t thêmt chútt ítt âmt mũi,t tạot nênt sựt thânt mậtt kháct thườngt trongt đêmt tốit vắngt lặng. Giốngt viênt kẹo,t sềnt sệtt nhưngt ngọtt lịm. “Saot thế?”t Anht bấtt giáct nhẹt giọngt xuống. Đáyt mắtt nhấpt nhô,t giốngt nhưt mộtt viênt đát némt vàot trongt mộtt mặtt hồt tĩnht lặng,t mặtt hồt gợnt lênt từngt cơnt sóngt nhỏ. Chưat ait từngt nhìnt thấyt quat mộtt Nhịt giat nhưt thế. “Lụct Chinh…” […]

Chương 112: Thừa cơ nổi loạn, tát vào mặt tên đàn ông cặn bã

“Vu oan giá họa?!” Tần Thiên Mỹ cao giọng, “Ai lại làm ra cái việc nhàm chán như thế hả? Tao thấy mày chính là một con chó bị ép đến đường cùng, nên gặp ai là cắn người đó!” Ánh mắt Đàm Hi lạnh xuống, cô chưa kịp nói gì thì Lục Thảo đã lên tiếng trách mắng. “Thiên Mỹ, nói chuyện tử tế vào! Có những người không có tố chất, con cũng đừng không có tố chất […]

Chương 111: Người đàn ông này khiến cô cay mũi

Điên cả một buổi tối, gần mười giờ, Lục Chinh mới lái xe chở cô về biệt thự Bán Sơn. Hai người ngồi trong xe, sự im lặng bao trùm cả không gian. Yên lặng sau cơn náo nhiệt, có một sự khó chịu khiến người ta hít thở không thông, anh nhìn thẳng về phía trước, cô cúi đầu nhắm mắt. Xe lắc lư tiến về phía trước, chạy đến điểm đích đã được định sẵn, ở nơi đó, […]

Chương 110: Nhóc điên, thất tịch vui vẻ

“Đừng nghịch!” Anh nhăn mày, vành tai ửng đỏ. Đàm Hi thu tay về, đột nhiên đứng yên, Lục Chinh cũng dừng lại. “Anh đứng đây đừng đi đâu.” Buông tay chạy đi, đứng cách anh ba bước, sờ cằm, thỉnh thoảng gật đầu. “Nhìn gì?” “Anh…” Dưới ánh đèn đường, nửa người anh chìm trong bóng tối, sống mũi cao in bóng trên gò má, có một cảm giác sáng tối hòa quyện, xen kẽ hài hòa. Ngón tay […]

Chương 109: Đây là cháu gái

Ăn được một nửa bữa, có tiếng gõ cửa vang lên. “Anh gọi thêm món à?” Đàm Hi cắn một viên thịt, nói năng không rõ ràng. Lục Chinh không trả lời cô, đáp một tiếng, “Vào đi.” Cửa bị đẩy vào, người đến có chiếc bụng to, cơ thể thấp bé, trên đầu đang đội một chiếc mũ đầu bếp. Giống như một cây nấm màu trắng mới nở, cười trông giống như Phật Di Lặc. Bỗng nhiên người […]

Chương 108: Sự cám dỗ của hoa hồng champagne

“Anh Khải, tan ca rồi sao anh vẫn còn chăm chỉ thế?” Tiểu Vương gom giấy tờ lại, phân loại phù hợp. “Chuẩn bị đi rồi à?” “Vâng, có hẹn đi ăn với bạn gái.” “Thằng nhóc cậu cũng tình cảm gớm đấy nhỉ.” “Khụ, em làm gì biết mấy cái này? Em thà dùng thời gian ăn cơm để xem thêm tài liệu còn đỡ hơn so với việc uống rượu vang chậm rì rì trong nhà hàng. Cũng […]

Chương 107: Cô có quan hệ gì với lục chinh?

“Không bị người ta thấy mặt chứ?” “Đám Nhất Sơn lái xe máy tới, ai cũng đội mũ bảo hiểm, chắc không có vấn đề gì đâu.” “Còn anh?” “Tôi đợi đến khi trùm bao bố rồi mới đi ra, bọn chúng càng không thể nhìn thấy.” Đàm Hi vừa nghe thì biết đây là một tên lõi đời, biết rất rõ nên làm như thế nào. Ân Hoán như biết được suy nghĩ của cô, ho nhẹ hai tiếng, […]

Chương 106: Phì tử bị đánh, gặp lại cậu ba tống

“Chị tin em đi, Tiểu Huệ là một cô gái tốt, làm cái nghề đó cũng là do bị ép đến đường cùng, dù sao em… em cũng tin cô ấy!” Phì Tử bồn chồn đến đỏ cả mặt. Hắn rất sợ Tiểu Huệ bị tổn thương, dù sao, trong mắt hắn, Đàm Hi là một câu đố, không nhìn rõ được, mơ hồ bí ẩn, còn chứa trong người tính tấn công rất mạnh. Ngay cả hạng người hung […]