Tác giả: Truyện Xưa

Chương 222: Hai nhà an – Dạ

Lục Chinh trầm ngâm một lát, “Giữa Tomawhak và Thiên Tước đa số là giao dịch về súng ống đạn dược. Ban đầu khi Chử Thế Thuần vẫn còn, hai bên qua lại thân thiết; nay Chử Vưu nói chuyện, có xưởng vũ khí của Dạ Xã chống đỡ, số lượng giao dịch thành công giảm dần hàng năm. Đầu tiên, có thể bài trừ Tomawhak.” Ông Cát vuốt râu, có vẻ trầm tư: “Tiếp tục.” “Lại nói đến cây […]

Chương 221: Anh sẽ nhớ em

Đến khi tắm xong, Đàm Hi cũng ngủ mất. Lục Chinh bọc người cô trong chiếc khăn tắm, bế cô lên giường, lau khô, rồi đắp chăn cho cô. Cô gái ưm một tiếng, hai bên mày nhíu lại. Giơ tay ra vỗ về, cúi người hôn cô. “Khốn nạn…” Nắm đấm tay hơi cuộn chặt lại, đặt bên cạnh gối, nhỏ giọng ngâm nga, giống như ấm ức, lại giống như làm nũng. “Hi Hi?” Hai mắt nhắm chặt […]

Chương 220: Chơi lửa cháy tay

Lục Chinh đã sớm bị cô câu dẫn đến tâm thần nhộn nhạo, tiếng “em yêu” cứ thế thốt ra, hoàn toàn không hề nghe theo sự điều khiển của đại não. Đáp lại là một tràng cười duyên dáng của Đàm Hi, cô nghiêng người cúi đầu, cắn vào chóp mũi người đàn ông, tình cảm thân thiết dạt dào biểu đạt qua lời nói. Người đàn ông này, đê tiện đáng yêu… “Đến đây.” Ánh mắt người đàn […]

Chương 219: Thay đổi cách chơi, gọi em yêu thử xem

Anh đưa một tay ra mở cửa xe, một tay nâng cái mông lên, đặt cô vào ghế ngồi. Đàm Hi nhướn mày: “Anh…” Người đàn ông ngồi xổm xuống, lấy một chiếc khăn tay nhỏ hình vuông trong túi quần ra, “Giơ chân ra.” Cô ngoan ngoãn làm theo. Một tay anh kẹp lấy mắt cá chân, tay còn lại cầm chiếc khăn lau khô lòng bàn chân cho cô. Từ góc độ của Đàm Hi chỉ có thể […]

Chương 218: Vậy sau này anh chỉ được cõng em

“Làm gì?” “Ăn cơm.” Hai người đứng cùng nhau chờ thang máy, Lục Chinh đặt tay lên hông cô, nhẹ nhàng vuốt ve. Đàm Hi ngoài miệng không nói gì nhưng thần thái thoải mái và đôi mắt híp lại một nửa đã nói lên rằng tâm trạng lúc này của cô là vô cùng hài lòng. “Thoải mái không?” “Ừm, mạnh hơn một chút, dịch sang bên phải…” “Thế này à?” Ánh mắt người đàn ông u ám, thâm […]

Chương 217: Rau cải trắng và heo rừng

“Đệch! Cái qué gì đấy…” Óe! Đàm Hi ngây ngốc luôn rồi. “Sao không mắng tiếp đi? Hửm?” Người đàn ông cười nhạt, khuôn mặt anh tuấn như phủ thêm thép tắm dưới ánh trăng càng lạnh lẽo kiêu ngạo, giống như… “Cậu…” Trong lòng cô rất thích, người cô nhớ nhung suốt nửa tháng nay xuất hiện trước mặt cô cứ như từ trên trời rơi xuống, nếu không phải là gương mặt lạnh lùng này quá mức đáng […]

Chương 209: Tráng đinh lâm thời đàm hi

G ần đây, bài post bình chọn hoa khôi trường có dấu hiệu từ từ hạ nhiệt. Nguyên nhân là vì, trong trường vô cớ có người thao túng, vừa đăng lên đã lập tức bị xanh màn hình, buộc phải khởi động lại máy tính mới thoát khỏi giao diện được. Mọi người đã bị một lần, không có lý nào lại tiếp tục đâm đầu vào họng súng nữa, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, độ nóng bài post […]

Chương 208: Cưỡng chế bày tỏ, một đống giày

“C ậu… cậu không sao chứ?” Thấy Đàm Hi vừa phẫn nộ lại vừa băn khoăn, Hàn Sóc mở lời, giơ tay ra lắc lư trước mặt cô. “Có lẽ là chuyện tớ sắp nói ra sau đây không tốt như vậy, cậu phải có sự chuẩn bị về tâm lý.” Hàn Sóc cho tay vào túi quần theo thói quen, cho tay một nửa mới phát hiện ra mình đang mặc một chiếc váy hở bạo và dùng áo […]

Chương 207: Nửa đêm ăn thịt xiên nướng

“C on đĩ!” Người đàn ông cong người đá, thân hình Hàn Sóc cúi gập về phía trước, bị gã kia bóp chặt cổ, đè rạp xuống sàn. “He he… xem mày chạy đi đâu!” Nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt độc ác. Hàn Sóc giãy dụa, phồng mang trợn má, bởi vì dùng sức quá mạnh nên hai gò má đỏ bừng lên. Đôi chân bị ép đổi sang dùng tay nắm lấy, gã đàn ông đã bị đánh […]

Chương 206: Cô gái nổi cơn thịnh nộ

S au khi nốt nhạc cuối cùng kết thúc, đầu tiên khán phòng trầm mặc, sau đó tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. “Ancore.” “Ancore.” “Hát thêm nữa đi!” “…” Hàn Sóc cúi chào cảm ơn rời đi trong tiếng reo hò cùng tiếng huýt sáo vang dội. Ánh mắt Đàm Hi khẽ run, rồi lặng lẽ theo sau. Theo đuôi Đàm Sóc ra phòng hóa trang ở hậu trường, trên hành lang đột nhiên truyền tới tiếng […]