Tác giả: Truyện Xưa

Chương 242: Hi hi, giới thiệu anh hai của tớ cho cậu

Lâm Thịnh đứng ở cổng cục cảnh sát đưa mắt nhìn họ rời đi, gió đêm thổi qua, đột nhiên ông ta thấy rùng mình. “Cục trưởng Lâm, cục… cục phó Tiền, ông ấy…” Tiểu Vương hoảng hốt xông ra, “Gọi 120…” “Tiền Tiến Cường bị sao?” Sắc mặt Tiểu Vương trắng bệch, cả người run rẩy, “Chết… chết rồi…” “Cái gì?” Lâm Thịnh hoảng hốt, “Mau, đưa tôi qua đó!” Hai người vội vàng rời đi… “Chính… chính là […]

Chương 241: Họ an

Đêm nay đã định trước là một đêm không bình thường. Cục cảnh sát khu khai phá Tân Thị vốn tĩnh lặng, anh cảnh sát trẻ trực ban bắt đầu buồn ngủ, ngáp một cái rồi lắc đầu, cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo. Lúc này, tiếng còi cảnh sáng từ xa vọng tới, càng ngày càng rõ. Cậu ta giật mình, “Tiểu Trần, tôi phải ra ngoài xem thử, cậu ở đây trông chừng.” Cậu ta chạy […]

Chương 240: Vào cục cảnh sát uống trà

Đúng lúc này, một đám cao to đen hôi xông ra, đều cầm côn sắt trong tay, bao vây đám người Ngô Thiêm lại. Ai nấy đều cao trên 1m8, vẻ mặt hung ác dữ tợn. “Anh Thiêm, thế này…” Mọi người đều như có điều gì kiêng kỵ, không dám tự tiện hành động. Ngô Thiêm hoàn hồn lại từ cơn hoảng hốt, “Chúng… chúng mày ăn gian!” “He, đánh hội đồng thì phải ra đánh hội đồng, chẳng […]

Chương 239: Hẹn đánh nhau

Cô chưa từng nghe nói về Hứa Tuệ Tuệ. Nhưng Ngô Thiêm thì cô đã nghe qua từ lâu. Người này giống như tự dưng vô duyên vô cớ nhảy ra, cố ý muốn đối đầu với cô vậy. Ba chuyện làm bằng chứng. Thứ nhất, khi khoa công nghệ thông tin thảo luận thống nhất quyết định phong cô làm “nữ thần”, còn cố ý đưa lên diễn đàn trường một bài post, tên là, “Cô gái rõ ràng […]

Chương 238: Hề, hay là hi?

Cố Hoài Sâm xua tay, “Không sao.” Trên mặt nhẹ nhàng như không. Mặc dù đau nhưng cũng không thể nói ra được. Tiễn Cố Hoài Sâm đi, Đàm Hi lại chạy hai vòng quanh sân vận động rồi mới về ký túc xá. Cô biết, trạng thái của bản thân có vấn đề. Có giống thế nào cũng không thể là người đó được. Nhưng có một số cảm xúc không phải cô muốn khống chế là có thể […]

Chương 237: Đi dạo quanh sân vận động

“Em có phát hiện ra là hình như mọi người đều đang nhìn chúng ta không?” “Ừm, bởi vì anh đẹp trai mà.” Người đàn ông ngẩn người, còn có chút kinh ngạc, lại có chút vui mừng kỳ lạ, nén cười nói, “Sao lại không phải là bởi vì em đẹp?” “Những lời như vậy sao có thể tự mình nói ra được? Phải để người khác nói mới có ý nghĩa chứ?” Đàm Hi nháy mắt. “Xem ra, […]

Chương 236: Là anh thật sao, cố hoài sâm

“Cô giữ mồm miệng cho sạch sẽ đi!” Đàm Hi cười nhạo, cái thứ đồ chơi gì thế này… “Cho cô làm, mà không cho tôi nói à? Cô Hề, đừng có khiến mình xấu mặt quá đấy nhé!” Hề Đình nắm chặt nắm đấm, hít sâu một hơi: “Nếu như khua môi múa mép có thể khiến em vui vẻ thì tôi không ngại nghe em nói cho hết đâu.” “Nói cho hết? Chẹp chẹp… dựa vào “giao tình” […]

Chương 235: Đã muốn làm vậy từ lâu rồi

Cộc cộc. “Mời vào.” Khi Hề Đình bước vào, Phạm Trung Dương đang sửa bài tập phác họa đã ra tuần trước. Không ngẩng đầu lên, giọng điệu lạnh nhạt: “Đợi tôi một lát, sô pha ở bên cạnh, mời ngồi.” Ờ, đây là một trong những thói quen (kỳ quái) của đại giáo sư Phạm, khi ông chữa bài tập cho sinh viên thì không ai được phép cắt ngang. Nguyên nhân: Đây là sự tôn trọng đối với […]

Chương 234: Troll gã đàn ông tệ bạc

“Ừm, em thích thô.” Lần này, đổi lại là Đàm Hi luống cuống không phản ứng lại kịp. À ừm… có phải cô gọi nhầm số rồi không? Đầu dây bên kia chắc chắn là Lục Chinh, không bị đánh tráo đấy chứ? “Khụ khụ…” Có lẽ, chỉ là do cô suy nghĩ lệch lạc. “Trường học sắp tổ chức hội thao à?” Nhị gia thản nhiên thay đổi đề tài. “Ừm, tuần sau.” “Được nghỉ mấy ngày?” “Để em […]

Chương 233: Đụng phải rồi

“Cô Sầm Uất Nhiên, có thể không hề khoa trương khi nói rằng, bây giờ em đã là một thành viên trong hàng ngũ phú bà hàng đầu, vô cùng cao quý, không sợ tôi tham lam ra giá trên trời à?” “Phú bà hàng đầu?” Cô giật mình kinh hãi, “Có nghiêm trọng vậy không?” “Đương nhiên rồi! Tôi còn biểu đạt tương đối hàm súc, nếu đổi lại là người khác có khi còn lập tức quỳ rạp […]