Tác giả: Truyện Xưa

Chương 449: Gõ đầu ân hoán, cố chấp hóa điên cuồng

Phản ứng của Phì Tử vẫn nằm trong dự kiến của Đàm Hi. Cô cười nhẹ, mặt mày sáng rỡ, “Trước kia, các anh xử lý kẻ phản bội như thế nào?” Vẻ mặt Ân Hoán cứng đờ, ba chữ “kẻ phản bội” này bị kẹt nơi cổ họng. Phì Tử nghĩ một chút rồi run giọng nói: “Không… không có kẻ nào phản bội cả.” Một đám côn đồ vô tổ chức, vô kỷ luật như bọn họ, chỗ […]

Chương 448: Dao vẫn ở trên tay anh đấy

Đây là thứ nhất. Thứ hai, đó là lần trước, hắn qua mặt Ân Hoán để gọi cho Đàm Hi, nhưng cô ta lại bác bỏ ngay ý tưởng của hắn. Sau đó, Ân Hoán liền chèn ép hắn đủ mọi đường. Giờ nghĩ lại, rõ ràng là Ân Hoán đã biết chuyện này. Bởi vậy, hắn không chỉ oán hận Ân Hoán mà còn giận lẫy sang cả Đàm Hi. Nhưng mà không ngờ rằng, người khởi xướng chuyện […]

Chương 447: Chị đàm nổi giận: đồ Ngu!

Lời này rõ ràng tràn ngập sự sắc bén độc đáo của Đàm Hi, tuy rằng được nói ra từ miệng một cô gái nhưng lại không thể khinh thường được. Dù sao, Phì Tử cũng không nhịn được mà rùng mình một cái. Hiện tại hắn đã hơi hiểu ra… Rõ ràng là giữa A Phi và Ân Hoán có vấn đề. Từ nhỏ tới lớn, có nhiều chuyện hắn không nghĩ ra thì sẽ không tiếp tục suy […]

Chương 446: Ai là kẻ phản bội?

“Nói nghe xem nào.” “Em nghi ngờ anh Hoán đã gia nhập bang phái.” “Cậu nói là… Ân Hoán phản bội tôi ấy hả?” “Đúng!” “Có bằng chứng gì không?” “Em tận mắt trông thấy anh ta và người của hội Ám Dạ qua lại với nhau rất mật thiết, hơn nữa còn thường xuyên không có mặt ở sòng bạc.” “Cậu biết, từ trước tới giờ tôi không bao giờ tin vào lời nói của một bên.” “Em có […]

Chương 445: Tề tụ ở sòng bạc

Tống Bạch không đáp. Đàm Hi lại cười, “Sao hả, cảm thấy tôi tàn nhẫn à?” “… Không.” “Tiểu Bạch Bạch, anh còn ngây thơ lắm.” Nếu có thể, Tống Bạch thật sự muốn đập vỡ điện thoại. Anh ta ngây thơ chỗ nào chứ? Mẹ kiếp, ngây thơ ở điểm nào hả? Dường như Đàm Hi cũng tưởng tượng được ra dáng vẻ tức tối giậm chân của anh ta, không nhịn được mím môi nhịn cười, nói tiếp: […]

Chương 444: Còn thiếu đầu danh trạng

“Cái gì?” Ân Hoán nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. “Cậu… Hoàn toàn khác với tôi.” Trong mắt Vu Sâm đầy sự phức tạp, nếu năm đó hắn cũng có dũng khí này… Không, không đâu! Hắn không thể đấu lại được với người đàn ông đó, An Tuyển Hoàng tiếng tăm lẫy lừng… Ân Hoán nhìn thấy hết sắc thái trên mặt Vu Sâm nhưng cũng không hỏi nhiều. Ai cũng có bí mật không muốn […]

Chương 443: Em có thai rồi, là của giang dự

Hoắc Thuận mắng một câu. Tên đàn em ngượng ngùng, trong mắt lộ ra vẻ xấu hổ, không biết nghĩ tới cái gì lại “a” một tiếng, “Đại ca, chúng ta khiêng người đi từ chỗ của Lôi Minh, con đĩ già Hồ Nguyệt kia còn tận mắt nhìn thấy, nếu con đàn bà này thực sự có địa vị lớn như thế, theo lý thuyết thì bọn họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn mới đúng chứ nhỉ?” Hoắc […]

Chương 442: Hối hận cũng vô dụng

Dương Tự cũng biết thân biết phận. Vẻ mặt Chu Dịch lại khá ngượng ngùng, chỉ có Tống Bạch vẫn cười như không cười mà nhìn đám người hóng náo nhiệt bên ngoài kia. “Khụ khụ…” Một tiếng ho khẽ truyền tới từ sau lưng, Lôi Minh đứng lên chắp tay, “Để các vị phải chê cười rồi.” Suýt chút nữa quên mất trong phòng vẫn còn có người khác, Chu Dịch nở nụ cười: “Chỗ này của Lôi lão […]

Chương 441: Không cho phép đi!

Sàn nhảy trở nên hỗn loạn. Một cô gái mặc đồ lộng lẫy, trang điểm quyến rũ đi tới, chấn động hỏi: “Ngài Hoắc? Ngài không sao chứ?” Gã đàn ông mặt phệ thuận thế bò dậy, gạt cô ta ra, giơ tay tát mạnh một cái lên mặt Hề Đình. Chát… Âm thanh thanh thúy. Vừa đúng lúc bản nhạc đi tới đoạn kết thúc, vì thế âm thanh này càng thêm vang dội. Hề Đình lệch đầu sang […]

Chương 440: Mối hận của hề đình

Ra khỏi khu chung cư, Hề Đình quay đầu lại nhìn về phía một nơi không biết tên nào đó, ánh mắt nặng nề đầy u ám. Giây tiếp theo, nắm tay siết chặt lại. “Đàm Hi, đời này tao sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho mày!” Nói rồi cô ta duỗi tay vẫy một chiếc taxi, “Tới bệnh viện gần nhất.” Tài xế nhìn cô ta với ánh mắt quái dị, mở đồng hồ tính tiền, đánh xe […]