Tác giả: Truyện Xưa

Chương 459: Tặng quà cho người khác

“Cô Sầm?” “… Hửm?” Thợ trang điểm cầm cây son và cây cọ nhỏ, “Phải tô son rồi… Cô thấy thích nhạt một chút, hay đậm một chút?” “Cái nào hợp là được.” “Ok, vậy tôi tự do phát huy nhé.” 11 giờ buổi sáng, khách khứa đã vào đầy đủ trong lễ đường. Ông Giang lên bục đọc diễn văn ngắn, bà Giang yên lặng đứng bên. Phát biểu xong, người chủ trì mời Giang Dự lên bục. anh […]

Chương 458: Phải đính hôn rồi (phần 2)

“Cô Sầm, vòng hoa và vương miện cô thích cái nào hơn?” Thợ trang điểm đưa ra món đồ, mỗi bên tay cằm một cái, nhẹ giọng hỏi ý kiến. Cô chọn đại một cái. Thợ trang điểm nở nụ cười chuyên nghiệp: “Tôi cũng cảm thấy vòng hoa tinh tế hơn.” Sầm Uất Nhiên cười cười, không nói gì. Cốc cốc… “Mời vào.” Giang Dự đẩy cửa vào, trên người mặc bộ comple được may rất đẹp, làm nổi […]

Chương 457: Rốt cuộc mạnh đến mức nào

Tóc mái hai bên ma sát nhau, quấn lấy cổ mơn trớn nhau, cảnh âu yếm này không cần nói nhiều. Sau một phen vận động, Đàm Hi mệt lả, giơ chân đạp người nằm bên cạnh, Lục Chinh mở mắt nhìn cô. “Còn muốn ư?” “Cút!” “Ăn nói mạnh miệng, xem ra vẫn còn sức.” Mắt thấy ai đó sắp nghiêng người đè qua, Đàm Hi sợ chết khϊếp, hai tay tì trước ngực người đàn ông, “Em sai […]

Chương 456: Cô là thế đấy

“Trong mắt anh, em là người phụ nữ như thế nào?” Người đàn ông nhíu mày, trầm ngâm một lúc, chầm chậm lắc đầu. “Không biết?” Đàm Hi híp mắt lại, dường như chỉ cần anh nói một câu “Phải”, cô sẽ lập tức xé nát anh. “Không quan trọng.” Em là người phụ nữ như thế nào, không quan trọng. Bởi vì, dù thế nào tôi cũng yêu em. Đàm Hi không kịp đề phòng bị nhét cho một […]

Chương 455: Tôi cũng lo lắng cũng sợ hãi

Đàm Hi về đến Bồng Lai thì đã chạng vạng tối. Cô mở cửa ra, cả căn phòng chìm trong tĩnh lặng. Đàm Hi lướt mắt nhìn, thấy một đôi giày da đàn ông để ngay ngắn chỉnh tề. Hôm nay sao sớm vậy? “A Chinh?” Trong phòng ngủ không có người, toilet không có người, Đàm Hi đưa tay đẩy cửa phòng đọc sách. Quả nhiên, sau bàn làm việc, một người đàn ông đang vùi đầu vào đống […]

Chương 454: Anh tính đi với đàm hi

Ân Hoán rời khỏi quán cà phê, một mình đi trên đường, xen vào dòng người di chuyển. Hắn lôi điện thoại ra, gọi điện cho Nhất Sơn và Phì Tử, sau cùng hẹn gặp mặt ở quán ăn ngoài đường. “Anh Hoán đến rồi!” Thím mập gọi hắn đến, “Bên này nè. Muốn ăn gì?” “Cứ như cũ đi ạ!” “Đươc rồi!” Nhờ vào dìu dắt của Đàm Hi trong thời gian qua, Phì Tử đã giúp hai chú […]

Chương 453: Làm đầu danh trạng của anh được không

“Hội Ám Dạ là tổ chức xã hội đen đã thành hình, có phương thức vận hành của riêng nó, anh muốn thò chân vào tầng lớp cao không phải chuyện đơn giản.” Ân Hoán cau mày, ánh mắt đột nhiên tỏ vẻ nghiêm trọng. Hắn biết, lời Đàm Hi nói là sự thật. “Nếu anh muốn từ tầng cơ bản đi lên, yên phận làm tiểu đệ, việc đó không thành vấn đề, cả một tổ chức không thiếu […]

Chương 452: Tặng anh món quà thứ 3

Ân Hoán đêm nay gặp ác mộng không ngừng. Ngày hôm sau, hắn bị điện thoại đánh thức. “A lô?” “Tôi đây, Đàm Hi.” Bỗng giật mình dậy, toàn thân nổi hết cả da gà. “Nghe thấy tôi kinh ngạc lắm sao?” Ngữ điệu treo ghẹo vốn dĩ rất quen thuộc, nhưng Ân Hoán lại đột nhiên cảm thấy cực kỳxa lạ. “… Không có. Tôi chỉ là, vừa tỉnh ngủ.” “Xem ra tối qua ngủ không ngon.” Lời nói […]

Chương 451: Bởi vì cô chỉ muốn mạng của a phi

“Tôi chưa bao giờ cho là như vậy cả…” Đàm Hi nhìn hắn, dường như muốn phân biệt xem rốt cuộc lời nói ấy chỉ là lời nói gió bay, hay thật sự đã có chút giác ngộ. Ân Hoán lại lựa chọn tránh né, nhạt nhẽo nói, “Cô muốn khuyên tôi.” Hắn dùng câu tường thuật. Đàm Hi nhếch môi, “Nể mặt từng hợp tác với nhau, tôi chỉ không muốn anh chết quá sớm thôi.” Khẩu khí không […]

Chương 450: Tôi định dẹp sòng bạc

Lúc Nhất Sơn và Phì Tử quay lại thì Đàm Hi đang đứng nghiêng người dựa vào bàn làm việc, chân dài vắt chéo, trong tay nghịch ngợm khẩu súng lục xinh xắn. Ân Hoán ngồi ở trên sofa, vẻ mặt lạnh lùng, không còn điên cuồng như trước nữa. “Sắp xếp xong rồi chứ?” Nhất Sơn không thích nói chuyện, chỉ gật đầu. Phì Tử bổ sung: “Em đã khóa cửa lại rồi.” Đàm Hi đưa tay ra, Phì […]