Tác giả: Truyện Xưa

Chương 469: Có liên quan gì với tôi chứ?

“Chào, chúng ta đã gặp nhau.” Một giọng nói quen thuộc truyền đến, Nhiễm Dao lắc đầu, khuôn mặc giản dị của cô gái so với khuôn mặt trang điểm tinh tế ngày hôm qua trông trẻ hơn nhiều. Chắc là vì không sử dụng kem che khuyết điểu, vành mắt thâm quần hiện rõ rệt. “Xin chào.” Nhiễm Dao cười cười, đối phương cao hơn cô hai cái đầu, cô lùi về nửa bước là xong, như vậy, ánh […]

Chương 468: Vẫn là cô bé đó dễ nhìn hơn

Không nắm tay như trước nữa, nhưng cách nhau rất gần, nhìn từ xa không khác gì một đôi tình nhân bình thường. Nhưng họ không phải. Tống Tử Văn nhìn thẳng về trước, một tay để vào túi quần, dù có đi trong con hẻm thiếu ánh sáng đi nữa, cũng không làm giảm khí chất dịu dàng trên người của anh. Nhiễm Dao hút từng hớp nhỏ, nụ cười điềm đạm, ánh mắt híp lại rất là mãn […]

Chương 467: Giải quyết thành công, dâu sữa

“Có mày mới muốn hại chết mọi người!” “Tiểu Thái, bịt miệng anh ta lại.” “A?” Tiểu Thái có chút ngớ người, lời này nghe như kiểu lão đại xã hội đen ra lệnh cho đàn em vậy, lạnh lùng, ngang ngược, dĩ nhiên ngầu muốn chết luôn. Nhưng anh là con sen của người dân mà, lãnh đạo đại nhân a! Tống Tử Văn lướt mắt nhìn qua, Tiểu Thái liền sợ hãi, đang định làm, Nhiễm Dao đứng […]

Chương 466: Sự quyết đoán của anh, phản kích

“Sao vậy?” Tống Tử Văn nhìn ánh mắt của nghi hoặc của cô, con ngươi đen lấy của cô gái nhỏ tràn đầy bóng dáng của anh. Một giây sau, anh lặng lẽ né tránh. Nhiễm Dao không có cảm giác gì, ngược lại còn mỉm cười với anh: “Giọng điệu của anh lúc nói chuyện giống hệt ba em.” “…” “Còn một câu hỏi nữa,“ Cô nói, “Tại sao báo cho Sở Cảnh sát rồi, lại còn thông báo […]

Chương 465: Cảm giác buồn bực lại trỗi dậy

Lúc bà chủ nhà nói, sắc mặt tuy không được tốt, nhưng không đến nổi lớn giọng mắng chửi. Nhiễm Dao nghĩ bụng, trong này chắc có công lao của Tống Tử Văn rồi. Dẫu sao, chẳng có người đàn bà nào lại có thể tỏ ra đanh đá chua ngoa trước mặt người khác giới phong độ như thế cả. Cũng không phải vì yêu thích, chỉ là sự xấu hổ bị phóng đại, thêm mấy phần dè dặt […]

Chương 464: Tống tử văn như vậy, ưu tú đến thế

“Đi vào xem.” Thư ký Thái gật đầu, tiến về trước nói chuyện với lính gác cửa, tiện thể trình giấy chứng nhận có hiệu lực của bản thân. Lính gác cho qua. Nhiễm dao tò mò quan sát, tuy rằng có những lời cô nghe chỉ hiểu lơ mơ, không phải hiểu lắm, nhưng lại yên lặng, không mở miệng hỏi gì cả, sợ làm phiền hai người. Dáng vẻ rất hiểu chuyện, rất ngoan, tự nhiên lại khiến […]

Chương 463: Đấm vào bông vải, bất lực nhất

Cô gái vốn đang mải cúi đầu nhìn mũi chân đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về hướng tiếng gọi, lúc ánh mắt bắt được người đàn ông, đột nhiên có một sự mừng rỡ ngạc nhiên nổi lên… “Anh đến rồi!” Tiến về trước hai bước, nắm lấy tay anh, tựa như đó là chuyện đương nhiên, không có chút xấu hổ nào. Tống Tử Văn trong giây phút đấy hơi khó chịu, nhưng nhìn vào ánh mắt trong […]

Chương 462: A văn, anh ở đâu vậy?

“Vậy à…” Nhân viên lẩm bẩm, dường như có chút tiếc nuối, dẫu sao cô cũng là một đồng chí tốt, một lòng muốn vì dân phục vụ, cống hiến thanh xuân, bừng bừng nhiệt huyết. “Khó hả?” “À, không hề.” Nhìn khuôn mặt mũm mĩm của cô gái, còn có đôi mắt cong cong biết cười này, cô nhân viên thấy mình có nghĩa vụ giúp cho cô bé như tiểu tiên nữ này~ Nhiễm Dao từ đầu đến […]

Chương 461: Chuyến đi tìm trai trong thủ đô của tiểu công trúa

Thời gian ba ngày trôi qua trong chớp mắt, quay qua quay lại đã đến ngày tựu trường. Lục Chinh tạm thời đi công tác, nên không thể lái xe chở cô đi được. Đàm Hi tự mình ngồi tàu đến Tân Thị, từ 9 giờ sáng đến 10 giờ 40 phút, sau khi ra khỏi trạm thì gọi xe taxi. Lúc đến Đại học T thì vừa đúng 11 giờ 30 phút, giờ ăn trưa. Trước đó đi qua […]

Chương 460: Mất máu quá nhiều có thể bị sốc bất kỳ lúc nào

“Nhìn xem cậu đã làm gì đây!” Một sấp giấy đập vào mặt hắn, Ân Hoán như người gỗ vậy không nhúc nhích gì. Vu Sâm giận đến gân xanh nổi cả lên, “Ai cho cậu tự ý đi động vào sòng bài ngầm của hội Vĩnh Kế hả?!” “Là tự họ không biết ý trước.” “Cậu còn cãi lý sao?!” Câu hỏi gần như thét to lên, sao đó là nắm đấm đập lên bàn, trong văn phòng làm […]