Tác giả: Truyện Xưa

Chương 509: Người phụ nữ biết làm nũng tốt số nhất

Đèn phòng tắm sáng suốt hai tiếng, khi Đàm Hi được bế ra ngoài, da cô đã bắt đầu nhăn nheo. Không biết là vì nước quá nóng hay có tên cầm thú nào đó quá nóng, mà má cô đỏ ửng lên từng mảng. Lục Chinh lau khô người cho cô, mặc váy ngủ cho cô, rồi lấy một chiếc khăn bông khác lau tóc cho cô, trong lúc đó Đàm Hi vẫn nhắm mắt, cô đã mệt lử […]

Chương 508: Ông ngoại tìm đến, lắm chiêu trò

“Đương nhiên, trừ khi anh không dám.” Lục Chinh nở nụ cười ngắn ngủi, nghiêm chỉnh lại: “Đối với ông, không có dám hay không, chỉ có muốn hay không.” “Ông lớn, vậy anh có muốn không?” Âm cuối lên cao, quyến rũ mê hoặc. Người đàn ông nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua, phút chốc con ngươi co rụt lại, cười: “Em cố tình?” “Ờ há.” “Em có biết mình đang làm gì không hả?” “Câu dẫn anh đó! […]

Chương 507: Ngoan, đây là cuộc chiến giữa phụ nữ với nhau

Cô ta sợ Lục Chinh không tin, còn thêm mắm thêm muối vào kể chuyện Đàm Hi cậy vào thân phận đội trưởng nên ngang ngược muốn đá Cao Văn khỏi đội. “… Anh xem, cô ta dọa nạt đàn chị khóa trên như vậy đấy. Lúc nãy thôi cô ta còn cố ý làm khó, bắt tôi phải vẽ lại, kết quả mọi người đều về hết rồi, chỉ còn lại một mình tôi ở lại.” Trịnh Thiến vừa […]

Chương 506: Anh em và phụ nữ

Kỳ quái liếc nhìn cô một cái, Dương Duy buồn bực, thái độ bà cô này không đúng lắm mà! “Trước đây cô ghét Đàm Hi cơ mà? Sao bây giờ cứ một câu đội trưởng hai cậu đội trưởng thế?” Cao Văn nghẹn lời, “Tôi nói ghét cô ta lúc nào hả?” “Còn không chịu thừa nhận à?” “Đúng, trước đây đúng là tôi có chút thành kiến về cô ấy, nhưng bây giờ thì hết rồi!” “Hả?” “Hả […]

Chương 505: Bàn về tác dụng của đồ ăn gọi ngoài để thể hiện tình cảm tiêu diệt tình địch

Cao Văn lườm, “Dở hơi!” Dương Duy mặc kệ cô nói gì, tóm lại bảo toàn tính mạng quan trọng hơn. “Em đi ít thôi, đợi chiều anh đến đón em nhé?” Lục Chinh thu lại ánh mắt, thân thiết dặn dò. “Em biết rồi!” Cứ làm như cô là trẻ con ba tuổi ấy. Đàm Hi muốn che mặt lại. “Có chuyện gì thì gọi điện cho anh.” “Vâng.” “Nhớ phải ngoan, đừng gây chuyện đấy. Anh đi đây.” […]

Chương 504: Rắc cẩu lương vàng từ bệnh viện đến cả trường học

Cạch. Bàn tay với khớp xương rõ ràng ấn bật lửa lên, theo đó ngọn lửa ánh lên, đầu thuốc nhận được ánh sáng đỏ kia, làn khói trắng bắt đầu lượn lờ bay lên. Cuối cùng tiêu tán trong không trung. Một tay kẹp điếu thuốc, tay còn lại đang đùa nghịch bao thuốc, sắc mắt người đàn ông âm trầm, tấm lưng cong cong giống như một chiếc cung tên đã được kéo đến cực điểm, đang vận […]

Chương 503: Dùng tín ngưỡng của người lính để đánh cược sự trong sạch vô tội của cô ấy

Cũng không biết cô đã ngủ thế nào, đến khi mở mắt ra mặt trời bên ngoài đã ngả về phía Tây. Đàm Hi ngồi dậy, đang định xuống giường mới phát hiện mắt cá chân cực kỳ đau. Thầm mắng một tiếng, đặt một chân xuống đất, chống người dậy, một chân kia lơ lửng trên không, rồi lại giơ tay chống vào tường, lúc này mới không để bản thân ngã xuống. Có lẽ là vì nghe thấy […]

Chương 502: Sự hối hận của nhị gia, cô nhóc không nghe lời

“Hắt xì!” Đàm Hi rùng mình một cái. Gió lạnh thổi từng cơn, trời đã tối đen, cô không dám ở lại ven hồ lâu nữa. Trên đường trở về ký túc xá, hình như càng lúc cô càng thấy đau chân. “Hi Hi, cậu về rồi à! Trên bàn có bánh Mousse đấy, cậu ăn đi.” Đàm Hi nhìn theo, màu hồng phấn, tuyệt đối là phong cách của Nhiễm Dao. “Chân cậu sao vậy?” An An tinh tế […]

Chương 501: Thành ý của nhất sơn, rốt cuộc đã giấu anh bao nhiêu?

Thẳng thắn, thấu hiểu, thậm chí anh còn có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt quật cường của cô khi nói câu này. Bàn tay với khớp xương rõ ràng nắm chặt lại, đầu ngón tay trắng bệch. Một lúc sau, người đàn ông cất điện thoại, lấy chìa khóa xe ra ngoài. *** Đàm Hi không đợi được điện thoại của Lục Chinh, cũng chẳng biết anh ấy có nhìn thấy tin nhắn đó của mình không. Mặt […]

Chương 500: Trút giận

“Anh có chắc chắn là công ty không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng chứ?” “Công ty có chuyện gì nghiêm trọng chứ? Vẫn tốt mà!” Trần Khải cũng đã nghĩ qua, thốt nên thành lời, nói xong mới thấy có điều gì không đúng, “Cô… tại sao cô lại hỏi như vậy?” Hình như anh ta đã bỏ qua một điều gì đó rất quan trọng. Trực giác của một thư ký vàng nói cho anh ta biết rằng […]