Chương 27: Đình Trích Thúy, Dương Phi đùa bướm trắng

Đình Trích Thúy, Dương Phi đùa bướm trắng Mộ Mai Hương, Phi Yến khóc hoa tàn Đại Ngọc đương lúc than khóc, chợt cửa mở, Bảo Thoa ở trong bước ra, bọn Bảo Ngọc, Tập Nhân đều tiễn ra cửa. Đại Ngọc muốn chạy đến hỏi Bảo Ngọc, nhưng lại sợ người ta biết, làm cho Bảo Ngọc xấu hổ, vì thế Đại Ngọc đứng né ra một bên để cho Bảo Thoa đi. Đợi Bảo Ngọc đóng cửa rồi, […]

Chương 042 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 42 Trương Dực Đức đại náo cầu Trường Bản; Lưu Dự Châu thua chạy cửa Hán Tân. Lại nói Trung Tấn, Trung Thân chặn đường Triệu Vân. Vân hoa giáo đâm, Tấn giơ búa đỡ. Hai ngựa giao nhau, chưa được ba hiệp, Tấn bị Vân đâm một nhát giáo ngã nhào, rồi Vân cướp đường chạy. Trung Thân vác kích đuổi theo, sắp đến sau lưng, ngọn kích chỉ còn cách Triệu Vân có vài tấc. Vân quay […]

Chương 26: Cầu Phong Yêu, nói lóng đưa tình kín

Cầu Phong Yêu, nói lóng đưa tình kín Quán Tiêu Tương xuân buồn tỏ nỗi riêng Sau ba mươi ngày tĩnh dưỡng, Bảo Ngọc không những người đã khỏe, mà vết thương trên mặt cũng khỏi hẳn, lại về ở vườn Đại Quan. Gần đây, khi Bảo Ngọc ốm, Giả Vân đem người nhà đến trông nom, ngày đêm ở luôn đấy. Hồng Ngọc cùng bọn a hoàn cũng đến ở đấy trông nom Bảo Ngọc. Hai bên ngày ngày […]

Chương 041 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 41 Lưu Huyền Đức đưa dân qua sông; Triệu Tử Long một ngựa cứu chúa. Lại nói Trương Phi thấy nước ở thượng lưu đổ về, vội vàng đem quân lên chặn đường Tào Nhân, thì gặp ngay Hứa Chử đến. Hai tướng giao phong, Hứa Chử không dám ham đánh, cướp đường chạy thoát. Trương Phi quay lại đuổi, gặp ngay Huyền Đức cùng Khổng Minh men bờ sông đi ngược lên. Lưu Phong, My Phương đi sắp […]

Chương 25: Mắc phải thuật năm con quỷ, chị em hóa điên rồ

Mắc phải thuật năm con quỷ, chị em hóa điên rồ Nhờ được phép hai vị tiên, ngọc thiêng hết mờ ám Hồng Ngọc đương lúc tâm thần hoảng hốt, tình tứ triền miên, ngủ đi lúc nào không biết, chợt thấy Giả Vân nắm lấy, vội quay người chạy, vướng phải bực cửa, giật mình thức dậy, biết mình chiêm bao. Vì thế nghĩ quanh nghĩ quẩn, cả đêm không ngủ. Sáng hôm sau nó trở dậy, có mấy […]

Chương 040 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 40 Sái phu nhân bàn hiến Ký Châu; Gia Cát Lượng hỏa thiêu Tân Dã. Lại nói Huyền Đức hỏi Khổng Minh kế chống cự quân Tào, Khổng Minh nói: – Tân Dã là một huyện nhỏ, không ở lâu được. Mới đây, tôi nghe Lưu Biểu bị bệnh nguy cấp lắm, chúa công phải nhân dịp này chiếm lấy Kinh Châu làm căn cứ đã, rồi hãy chống cự Tào Tháo sau. Huyền Đức nói: – Kế của […]

Chương 24: Kim Cương say rượu, tính hào hiệp tiền bạc coi khinh

Kim Cương say rượu, tính hào hiệp tiền bạc coi khinh Cô gái si tình, rơi khăn lụa mơ màng nhớ bạn Đại Ngọc đương lúc tình tứ triền miên, nghĩ ngợi vơ vẩn, chợt có người vỗ vào lưng nói: – Cô ngồi đây một mình làm gì? Đại Ngọc giật mình ngoảnh lại, nhìn thấy Hương Lăng. Đại Ngọc nói: – Con quái này làm người ta giật mình! Mày ở đâu đến đây? Hương Lăng cười hì […]

Chương 039 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 39 Thành Kinh Châu, công tử ba lần cầu kế; Gò Bác Vọng, quân sư bắt đầu dùng binh. Lại nói, Tôn Quyền thúc quân công phá Hạ Khẩu, Hoàng Tổ hao binh tổn tướng, biết chừng giữ không nổi, liền bỏ Giang Hạ, chạy về Kinh Châu. Cam Ninh cũng đoán như thế, nên đem quân mai phục sẵn ngoài cửa Đông. Tổ dẫn vài chục quân kị xông ra ngoài cửa đông, đang cắm cổ chạy bỗng […]

Chương 23: Mượn câu văn Tây Sương ký, giở giọng giỡn đùa

Mượn câu văn Tây Sương ký, giở giọng giỡn đùa Nghe khúc hát Mẫu đơn đình, chạnh lòng hờn tủi Nguyên phi sau khi từ vườn Đại quan về cung, sai Thám Xuân chép lại tất cả những bài vịnh hôm ấy, rồi tự tay xếp thứ tự hơn kém, truyền dựng bia ở trong vườn để ghi lại một cuộc chơi phong nhã hiếm có xưa naỵ Giả Chính liền sai người đi các chợ tìm thợ khéo đến […]

Chương 038 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 38 Long Trung quyết kế thiên hạ chia ba; Tôn thị báo thù, Trường Giang đại chiến. Lại nói, Huyền Đức hai lần đi không được gặp Khổng Minh lại định đi lần nữa. Quan Công nói: – Huynh trưởng đã hai lần thân đến nhà bái yết, lễ nghi như vậy là quá hậu rồi. Có lẽ Gia Cát Lượng cũng chỉ có hư danh, không có thực tài nên mới tránh mặt không cho gặp đấy thôi. […]