Chương 437: Cô không xứng gọi tên cô ấy

Hề Đình hét lên thất thanh… “Không… Chắc chắn là anh đang lừa tôi… Người đó rõ ràng là anh… là anh!” Trong mắt Tần Thiên Lâm hiện lên sự châm chọc, “Tối lửa tắt đèn, không ngờ cô vẫn có thể nhìn rõ ràng vậy.” Hề Đình nhìn hắn như nhìn một con quái vật. Ký ức vẫn còn đang dừng ở khoảnh khắc trước khi cô ta ra nước ngoài. Khi đó, tuy rằng Tần Thiên Lâm thỉnh […]

Chương 436: Coi như thù lao em theo anh mấy ngày qua

“Sao hả? Hương vị thế nào?” Chờ anh nếm hết các món, Đàm Hi liền mở miệng hỏi. Lục Chinh gật đầu: “Ngon lắm.” “Cụ thể xem nào, ngon đến mức nào?” Nhướng mày cười duyên. Người đàn ông trầm ngâm trong giây lát, suy nghĩ một chút, sau đó đáp lại đầy vẻ đứng đắn: “… Làm người ta muốn nuốt cả lưỡi vào bụng.” Đàm Hi không biết anh học được cách nói khoa trương này từ đâu, […]

Chương 435: Lần nào cũng mua size lớn nhất

“Khụ, cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây, mọi người tan họp thôi.” Tổng giám đốc lên tiếng, mọi người liền hoàn hồn. Lục Chinh mang gương mặt tuấn tú lạnh lùng dẫn đầu rời khỏi. Trong cuộc họp, anh đã liên tiếp phê bình hai giám đốc nên tâm tình tất nhiên không tốt, nhưng ở trong mắt người khác thì lại có ý nghĩa sâu xa khác. “Này, các cô nói xem Lục Tổng vội vã đi […]

Chương 434: Lục tổng ở nhà, tương non hay tương già?

Không có phản ứng gì sao? Cô ấy không hề lưu luyến hắn một chút nào sao? Trong đôi con ngươi đen láy của Tần Thiên Lâm hiện lên một tia đau đớn, chỉ lướt qua trong giây lát. Không ngờ người chui giữa ngàn khóm hoa cũng không để dính một chiếc lá như hắn lại có ngày phải dừng chân vì một đóa tường vi đầy gai. Càng châm chọc hơn là đóa tường vi này từng bị […]

Chương 433: Không phải kẻ thù không chạm mặt

Mấy loại cố phiếu ư? Lưu Diệu dám lấy mạng mình ra thề, từ trên xuống dưới không ít hơn mấy chục cái! Những hàng chữ dày dít chiếm quá nửa mặt giấy, quả thực… phát rồ mất. “Như thế này là sao?” Tuyệt đối đừng như anh ta đang nghĩ nhé! “Tôi đang định chọn từ trong này ra ba loại làm dài hạn, năm loại làm ngắn hạn.” “Rồi thì sao?” “Anh cầm về nghiên cứu đi, một […]

Chương 432: Tôi muốn đi theo cô

Ánh mắt lập tức trở nên lạnh nhạt. Lưu Diệu hơi bối rối, vò đầu theo thói quen: “Đây là bạn cùng phòng với tôi, cậu ta rất muốn được gặp cô…” Đàm Hi nhướng mày không nói gì, ánh mắt nhìn sang người bên cạnh, một anh chàng rất thanh tú, mày rậm mũi cao, làn da trắng dưới ánh mặt trời càng trở nên trong suốt. Thấy Đàm Hi nhìn sang phía mình, anh ta bối rối rũ […]

Chương 431: Em không chạy nổi đâu

Đàm Hi biết, sự tình tất nhiên không thể lừa gạt được bà cụ Lục. Trong lòng đã sớm có chuẩn bị, thế nên giờ phút này cô cũng chẳng cảm thấy xấu hổ gì, thừa nhận một cách khảng khái, ít nhất trước mắt xác định là bà nội vẫn đang đứng về phía cô. “Sao Bàng Thiệu Đình lại trêu vào cháu thế?” Mà phải dùng cách đó để chỉnh cô ta. Đàm Hi kể lại tình hình […]

Chương 430: Món quà đâm thẳng vào tim

Lại nói tới nhà chính của Lục Gia, buổi livestream bà cụ muốn xem đã bắt đầu sớm hơn 10 phút, ông cụ ngồi trên ghế sofa, mở báo ra, ánh mắt dừng lại ở mục tài chính, đọc nhanh như gió, lại lật sang trang quân sự, tới tới lui lui, tiếng lật báo vô cùng vang dội. “Nhẹ tay một chút…” Ánh mắt dính chặt trên màn hình ipad, bà cụ lên tiếng nhắc nhở. Lục Giác Dân […]

Chương 429: Nghỉ ngơi giữa hiệp

Nói ra hết, khoảng ngăn cách nhỏ của hai người cũng biến đi mất… Đàm Hi nằm trên sofa, gác đầu lên đùi Lục Chinh, một tay chơi đùa chiếc điều khiển, tay còn lại theo mép mông, sờ lên ngực người đàn ông. “Đừng quậy.” “Chơi thôi mà… Đừng xem là thật.” Lục Chinh cười một tiếng, “Em bắt một người đàn ông không xem sự trêu đùa của một người khác giới là thật sao?” Đàm Hi vội […]

Chương 428: Vì em che nắng che mưa, bất kể hết thảy

Tống Bạch mất một lúc lâu vẫn không thể hoàn hồn lại được. Đàn ông Lục Gia từ khi sinh ra đã có máu bá đạo ngang ngược, làm việc độc đoán độc tài, tuyệt đối không lấy giọng thương lượng đi hỏi ý kiến của một người phụ nữ. Điểm này có thể thấy rất rõ trên người ông cụ Lục. Lục Chinh lại càng chỉ hơn chứ không thể thua kém được. Phụ nữ trong mắt họ là […]