Chương 1078: Bị thương gân cốt mà thôi (1)

Đầu tiên cho một miếng táo ngọt, sau đó lại đánh một gậy, mọi người đều bị gõ cho hôn mê. Hứa Nhất Sơn đặt mình ngoài cuộc nên có thể nhìn thấy cực kỳ rõ ràng, càng cảm nhận sâu sắc được việc Đàm Hi đã trưởng thành đến mức đáng sợ như thế nào sau năm năm. Phụ nữ ấy mà, đúng là hổ cái! Đặc biệt đây còn là “con hổ cái lớn” có chỉ số chiến […]

Chương 1077: Thu phục thiên dụ (3)

Đang vào lúc hai người ra sức phân cao thấp thì Đàm Hi lại đột nhiên gọi tên làm Hứa Cường cứng đờ cả người. “… Đổng sự Hứa?” “À, xin lỗi nhé, vừa rồi tôi đang mải nghĩ chuyện khác, có thể… nhắc lại lần nữa được không?” Hứa Cường xấu hổ. Vương Văn Phong lập tức cười trên nỗi đau của người khác. Nụ cười trên mặt Đàm Hi vẫn không thay đổi, ánh mắt hờ hững đến […]

Chương 1076: Thu phục thiên dụ (2)

Mắt thấy đồng sự Mã bại trận xuống đài, những người ở đây đều không khỏi thầm khen chiếu bốn lạng đẩy ngàn cân của Đàm Hi. Ngoại trừ những nhân tố khác không nói tới, người phụ nữ này quả thật cũng có một chút thủ đoạn, thế nên chẳng phải ngẫu nhiên mà CK thành công được như thế. Câu đánh lại làm cho đồng sự Mã á khẩu không biết nói gì vừa rồi, đó là bằng […]

Chương 1075: Thu phục thiên du (1)

Lại nói tới Đàm Hi và Hứa Nhất Sơn đi một đường thông suốt tới thẳng tầng 12. Đinh! Cửa thang máy mở ra, bên ngoài có hai người đàn ông đang đứng, hai bên bất ngờ gặp nhau nên đều khá sửng sốt. Đàm Hi ngẩn ra là vì tự nhiên có hai gã như đứng ở đây. Hứa Cường và Vương Văn Phong đa phần là ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong […]

Chương 1074: Mụ già trong truyền thuyết

“Mấy người vẫn chưa biết à? Lục Thị đã qua tay đẩy Thiên Dụ đi rồi, còn là tặng cho một người phụ nữ đấy.” “Fuck! Còn có thể chơi kiểu đó cơ hả?” “Tặng luôn thật sao? Tách ra luôn à?” “Nếu không còn thế nào?” “Nghe như hồn quần ấy nhỉ, có điều lãng mạn quá a a a a…” “Biết người phụ nữ kia là ai không?” “Ai thế?” “Một nữ ma đầu có tiếng ở quảng […]

Chương 1073: Bữa tiệc nhận cha (2)

Cậu bé con lập tức cứng đờ, lại cảm nhận được rõ ràng bàn tay đang nâng mình lên càng ổn định hơn. Mang theo ấm áp, chất chứa sức mạnh. Cảm giác xa lạ chưa bao giờ được trải qua này khiến cho A Lưu nhất thời không biết phải làm sao. Lục Chinh liền bế hai đứa trẻ đi vào bên trong. “Ba, ba muốn mời bọn con ăn cơm ạ?” Cô bé con chớp chớp đôi mắt […]

Chương 1072: Bữa tiệc nhận cha (1)

Lục Chinh chăm chú quan sát, đúng là bị đỏ lên thật. “Do da mỏng thôi.” Tuy nói thế nhưng lòng bàn tay lại khẽ vuốt ve trên bề mặt da như muốn xoa cho mấy dấu đỏ này nhạt đi. “Tìm da trâu mà véo. Hay sau này anh cứ ôm cái đó mà ngủ?” “… Anh thích mềm mại hơn.” Đàm Hi cắn môi, ánh mắt hơi lóe, “Vậy anh… biết em là Yan từ lúc nào?” “Sau […]

Chương 1071: Anh thích em từ khi nào?

Lại nói tới hai người Đàm Hi, tranh thủ mượn cớ ốm đau trốn trong Hoa viên Thiên Lập có thể nói là có một cuộc sống gia đình đầy đường mật ngọt ngào. Ngoại trừ buổi tối ngày đầu tiên Đàm Hi còn hơi sốt nhẹ ra, thời gian còn lại thì sức khỏe đã khá là ổn định. Lục Chinh cũng ăn vạ ở biệt thự không đi làm, nói một câu đẹp lòng là: ở nhà với […]

Chương 1070: Gọi cụ

Thời gian sau đó, đầu gối của Lục Giác Dân đã trở thành chỗ ngồi chuyên thuộc của cô bé con. Một già một trẻ, rõ ràng kém nhau tới mấy chục tuổi nhưng dường như lại có thể nói chuyện mãi không hết để tài. “Cụ ơi, tại sao ngoài miệng của cụ lại có tua rua thế ạ?” “Cái này gọi là râu, đàn ông ai cũng có.” “Thế tại sao em trai lại không có ạ?” “Em […]

Chương 1069: Chinh phục ông già bảo thủ

“Ồ?” Ngộ Hạ miết lấy ngón tay, “Không phải máu ạ?” Cô bé ngừng khóc. Bác Từ thở phào nhẹ nhõm, “Đương nhiên không phải, ông Từ vẫn rất khỏe mà!” “Nhưng mà cháu… vẫn nhớ mommy… hu hu…” Lại bắt đầu khóc. Tiểu A Lưu thật sự không nhìn nổi, đứng trước mặt cô bé, “Đồ mít ướt, câm miệng!” Người nhỏ mà tiếng khóc thì quá khủng khϊếp. Ngộ Hạ lập tức nín khóc, nói đúng ra là […]