Chương 717: Người đẹp vệ phong tình một cái cho tớ xem nào

Khởi Lệ, quán bar cao cấp nằm ở khu vực đắt đỏ của trung tâm thành phố. “Chào mừng quý khách…” Phục vụ chưa nói hết lời thì trước mắt đã không nhìn thấy người, chỉ để lại bóng lưng xinh đẹp càng ngày càng xa. Đàm Hi bước nhanh vào trong, quét qua khu 1 và khu 2, cuối cùng nhìn thấy Vệ Ảnh ở quầy bar khu 3. Cô nàng đang nâng ly rượu, nói chuyện với bartender, […]

Chương 716: Kỳ lạ nhỉ, ai là hung thủ

Lương Tử: “Chắc là bị dọa đến ngu người, không dám chọc vào chúng ta nữa.” “Ý của cậu là họ cho rằng chuyện của Lưu Quế có liên quan đến cậu?” “Không phải em, là chúng ta.” Đàm Hi nghẹn lời. “Nhưng họ lại biết thức thời, không hề nhắc đến chị, thật kỳ lạ…” Lương Hồng vẫn còn lẩm bẩm, Đàm Hi cau mày: “Cậu nói họ không khai tôi ra mà nhắm vào cậu?” “Vâng. Nếu không […]

Chương 715: Cái chết của lưu quế

:ưu Quế: “Yên tâm, anh Thiên đã đồng ý rồi” Tăng Quế Hương lại tỏ vẻ do dự: “Nếu anh Thiên cũng không thể xử lý được những người đó…” “Không thể nào!” “A Quế, nơi đây là Thủ Đô, nước xa không cứu được lửa gần.” “Di cho rằng anh Thiên chỉ có thể xưng bá xưng vương trở trận chúng ta thôi sao?” Lưu Quế cười lạnh, “Cậu anh ta có quen biết Thủ Độ, xử lý một […]

Chương 714: Đợi thời cơ báo thù, cứu viện anh thiên

“Vậy bạn của anh…” Phục vụ nhìn Lưu Quế đã chìm vào hôn mê. Loại người này không đáng để thương hại, nhưng cũng không thể để xỉu trong quán được, còn phải làm ăn kinh doanh nữa mà. “Cô ta không phải bạn của tôi.” Tôn Dương rất bình tĩnh, ánh mắt lại lạnh lẽo băng giá: “Các cổ tự xử lý đi.” Dứt lời, anh ta xoay người rời đi, bóng lưng tiêu sái. “Ôi…” Cái gì mà […]

Chương 713: Cái gọi là thăm dò, anh không đủ tư cách

Tôn Dương đứng im lại chỗ, hai chân nặng cɦịƈɦ, cứ như mất đi linh hồn. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ, Tiểu Ảnh muốn chia tay với anh ta Làm sao đây? Anh ta phải làm sao đây? Đột nhiên, một tia sáng lướt qua trước mắt, Tôn Dương nhìn thẳng vào Đàm Hi: “Tại sao?” Đàm Hi bình tĩnh nhướng mày. “Tại sao lúc ban đầu không nói rõ mọi việc: Cô có ý gài bẫy tôi?” […]

Chương 712: Anh không cần nói nữa, chia tay đi!

“Tiểu Ảnh, em đừng có gây chuyện vô cớ nữa được không? Phải làm rõ mọi việc trước rồi hẵng nói. Nếu chuyện này thật sự có liên quan đến Lưu Quế, thì chúng ta cũng không thể ra tay đánh người…” “Tôn Dương!” Vệ Ảnh cố gắng kiềm nước mắt, mỗi một chữ đều nói đến vô cùng khó khăn, nhưng cô vẫn phải tiếp tục nói: “Nếu anh không đánh, thì chúng ta chia tay…” “… Em nói […]

Chương 711: Vậy anh trực tiếp cho ả ta hai bạt tai

Đàm Hi giơ tay lên tát một cái, bốp… Cổ lộ ra vẻ tức giận: “Mẹ nó tốt nhất anh câm miệng lại cho bà. Với dáng vẻ nhát cáy của anh, hèn gì Vệ Ảnh lại bị người khác bắt nạt! Anh đúng là thứ vô dụng…” Cả người Tôn Dương cứng đờ: “Cô có ý gì? Tiểu Ảnh bị sao? Tại sao cô ấy lại bị người khác bắt nạt?! Đàm Hi, cô nói rõ ràng ra cho […]

Chương 710: Cho nên tôi mới chửi anh ngu

“Tôi nghĩ anh nên hỏi cái cô bên cạnh đấy.” Tôn Dương đột nhiên nghiêng đầu nhìn Lưu Quế. Lưu Quế giật mình, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười. “Rốt… cuộc chuyện này là sao?” Đàm Hi: “Không bằng cô kể lại xem, Lưu Quế, cô Lưu?” Người bị điểm danh đột nhiên trợn mắt, quả tim bỗng nhiên chùng xuống. Xem ra, phía bên cậu Cả không chỉ không thành công mà còn rước phải phiền phức vào […]

Chương 709: Các anh em, dọn sạch cho tôi!

“Em còn nhớ khi gặp anh lần đầu tiên vào mùa hè năm ngoái.” Đôi mắt Lưu Quế lộ vẻ thăm dò. Đó là vào tháng 7, trong kỳ nghỉ hè. Tôn Dương từ trên xe khách đi từ thành phố về đến thôn xuống xe. Giữa đường chiếc xe gặp sự cố, cho nên bị trễ lại một đêm ở đường cao tốc, ngày hôm sau công ty vận tải mới cử một chiếc xe khác đến đón khách. […]

Chương 708: Ăn miếng trả miếng, làm bộ làm tịch

“Phải khen bà thế nào đấy nhỉ?” Đàm Hi cười lạnh, “Tự nghĩ mình thông minh!” Nếu quan sát tỉ mỉ có thể phát hiện ra rằng Tăng Quế Hương sạch sẽ hơn rất nhiều so với Tăng Quế Lan và Tăng Quế Phấn. Có thể thấy trong chuyện dạy dỗ Vệ Ảnh này bà ta không can dự vào quá nhiều. Rõ ràng là so với cái danh “đi đòi lại công bằng” cho cháu ngoại thì bà ta […]