Chương 877: Ăn lông ở lỗ trong hang núi, thiênhậu ca hát

Thực ra có một biện pháp càng đơn giản hơn.” Phương Mẫn cười gằn, “Trực tiếp oanh tạc không trung khu vực cấm thăm dò, đội bảy cho dù có mọc cánh cũng chẳng thoát được!” Thời Cảnh trừng mắt: “Anh dám!” “Hừ! Sao tôi lại không dám chứ? Dù sao cũng là ỷ lớn hϊếp nhỏ, chi bằng làm cho triệt để với danh đó thôi.” Người xuất thân từ quân ngũ, không có vô lại nhất, chỉ có […]

Chương 876: Lại phái thêm hai nhóm binh lực áp sát

Phương Mãn nhớ ra rồi. Ờ… Thấy mặt hơi đau. Lục Chinh đảo mắt nhìn anh ta, vẻ mặt như đang suy nghĩ gì: “Cậu quên rồi à?” “Sao có thể chứ? Đùa thôi mà!” Phương Mãn đột nhiên cất cao giọng nói như cố tình nhấn mạnh cái gì, giấu đầu lòi đuôi. Lục Chinh cũng không vạch trần anh ta, càng không muốn dây dưa mất thời gian nên lại cúi đầu đọc báo. Trong tay anh là […]

Chương 875: Có bản lĩnh thì bắt người của đội bảy tới đ y xem nào

Thực ra, Đàm Hi quyết định như thế hoàn toàn không phải qua loa cho có. Trước đó, cô cũng đã tính toán tương đối cẩn thận rồi. Mà kết quả cuối cùng cũng trùng hợp như thế, cô chẳng có cách nào cả. Đầu tiên, cô và Hứa Trạch đều phải tách ra để dẫn từng nhóm, điểm này không còn gì để nói. Tiếp theo, đi tới bãi đáp của đại đội máy bay trực thăng hàng không […]

Chương 874: Không phải hai chọn một

Nếu Vương Tùng có thể làm Trung đội trưởng thì tất nhiên thần thủ không thể kém. Quyết tâm muốn thoát khỏi hai cậu sinh viên dễ như trở bàn tay, mắt thấy đã sắp thành công thì An An lại tiến lên, nhẹ nhàng ném ra một câu bâng quơ… “Không tuân thủ quy tắc diễn tập, trong trường hợp nghiêm trọng nhất sẽ bị mất chức, giáng quân hàm, anh có chắc còn muốn tiếp tục không?” Vương […]

Chương 873: Đánh lén thành công, phá giải mật ngữ

“Được rồi!” Hứa Trạch ném ánh mắt hình viên đạn sang, “Nói vô nghĩa ít thôi, làm việc đi.” Trương Quán hậm hực ngậm miệng. “Mấy người đang làm gì!” Đột nhiên, một tiếng quát lạnh truyền tới từ phía sau, quay đầu lại nhìn thì lập tức phát hiện ra Vương Tùng! Cũng may, trong tay anh ta không có súng, cũng chẳng có dao, nếu không đám người Đàm Hi đã chết thẳng cẳng rội. Hứa Trạch là […]

Chương 872: Hiện tại tới lượt chúng ta ôm c y đợi thỏ

Nếu nguy hiểm nhưng có thể khống chế được, tớ vẫn đồng ý.” Hứa Trạch nói rất nghiêm túc. “ “Vậy cậu cảm thấy kế hoạch vừa rồi của tớ là loại nguy hiểm có thể khống chế được không?” “… Không thể khống chế.” Đàm Hi nhún vai tỏ vẻ cô cũng chẳng còn cách nào khác. Nếu biết sẽ tồn tại lực cản thì tại sao cô phải nói ra chứ? Chỉ có ép Hứa Trạch tới bên […]

Chương 871: Đúng thế, tớ muốn làm cướp một lần

Lúc này cũng không thể để ý được nhiều như thế, mọi người nhanh chóng tìm một nơi để nghỉ ngơi. Đàm Hi uống nước xong, lấy khăn ra thấm ướt rồi xoa lên mặt và cổ để lau mồ hôi. Lúc này cô mới cảm thấy sống lại một lần nữa. Hứa Trạch thả ba lô xuống, định đi sâu vào bên trong. Đàm Hi nhíu mày: “Cậu làm gì thế?” “Dò đường.” Trên mặt cậu thanh niên lộ […]

Chương 870: Phản radar giám sát, khu vực cấm

THĂM DÒ Mắt Phương Mãn sáng lên, quay đầu nhìn thoáng qua Lục Chinh với vẻ đắc ý, thậm chí còn có cả sự khiêu khích. Đáng tiếc, đối phương chẳng để ý tới anh ta, thậm chí còn chẳng thèm nhìn lấy một cái. Lữ trưởng Phương vất vả lắm mới hòa được một ván: “…” Trình Cương tiến lên: “Bọn họ đang ở đâu?” “Phạm vi hoạt động trước mắt của đội bảy là cách khu vực 1106 […]

Chương 869: Luôn có những con thỏ ngốc nghếch tự chui đầu vào lưới

“Quả nhiên là vậy!” Phương Mãn vỗ mạnh một cái lên bàn làm việc, kinh ngạc và tức giận không thôi. . Đọc truyện tại ~ TRUMTR UYEN. CO M ~ Trình Cương đứng bên cạnh anh ta, nhìn bản đồ địa hình trải rộng trước mắt, hơi thất thần. Lục Chinh chỉ liếc nhìn một cái liền thu lại ánh mắt, lại rót thêm nước vào chén trà trước mặt, chỉ thấy lá trà trong chén chìm nổi tung […]

Chương 868: Đu d y đổ bộ

Ôm cây đợi thỏ… Đây cũng là chuyện làm Hứa Trạch lo lắng. “Bọn họ dám!” Từ Dương vỗ đùi, lòng đầy căm phẫn, “Trên Nội quy diễn tập đã viết rất rõ ràng là trước khi chúng ta hoàn thành việc ẩn nấp bên trong phòng tuyến thì lữ đoàn không thể tự tiến hành động, thậm chí còn không được hạ bất kỳ mệnh lệnh gì. Nếu bọn họ mai phục ở điểm hạ cánh, vậy chẳng phải […]