Chương 32: Giải bày hết tâm can, Bảo Ngọc đâm ra mê mẩn

Giải bày hết tâm can, Bảo Ngọc đâm ra mê mẩn Không chịu được sỉ nhục, Kim Xuyến đành phải liều thân Bảo Ngọc trông thấy con kỳ lân, trong bụng rất vui sướng, giơ tay cầm lấy, cười nói: – May em nhặt được! Nhưng tại sao em lại nhặt được? Tương Vân cười nói: – May mà là cái này, chứ mai sau đánh rơi cái ấn, chả lẽ anh cũng chịu hay sao? Bảo Ngọc cười nói: […]

Chương 047 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 47 Hám Trạch mật dâng thư giả hàng; Bàng Thống khéo dùng liên hoàn kế. Hám Trạch tự là Đức Nhuận, người làng Sơn Âm, quận Cối Kê, nhà nghèo nhưng chăm học, phải đi làm thuê; thường hay mượn sách về xem, xem xong một lượt là nhớ như in không bao giờ quên nữa. Trạch lại có tài biện bác, có can đảm. Tôn Quyền dùng làm tham mưu. Trạch chơi với Hoàng Cái thân thiết lắm, […]

Chương 31: Xé tan cái quạt, nghìn vàng mua lấy một trận cười

Xé tan cái quạt, nghìn vàng mua lấy một trận cười Điềm ứng kỳ lân, hai sao gặp nhau khi đầu bạc 1 Tập Nhân thấy mình khạc máu tươi ra đất thì lạnh hẳn một nửa người. Cô ta thường ngày nghe người ta nói: “Lúc trẻ mà thổ huyết, thì sẽ chết non, có sống chăng nữa, cũng là người bỏ đi”. Nghĩ vậy, những chuyện mong ước vẻ vang sung sướng mai sau, bất giác lạnh hẳn […]

Chương 046 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 46 Dùng chước lạ, Khổng Minh mượn tên; Dâng kế mật, Hoàng Cái chịu nhục. Lỗ Túc vâng lời Chu Du xuống thuyền thăm dò Khổng Minh, Khổng Minh đón vào khoang thuyền ngồi chơi. Túc nói: – Mấy bữa nay bận việc quân, chưa lúc nào rảnh đến hầu chuyện tiên sinh được. Khổng Minh nói: – Chính tôi cũng chưa đến mừng đô đốc được. Túc hỏi: – Có việc gì mà mừng? Khổng Minh nói: – […]

Chương 30: Bảo Thoa mượn cái quạt, nói cạnh cả hai bên

Bảo Thoa mượn cái quạt, nói cạnh cả hai bên Linh Quan vạch chữ “tường”, làm ngây người ngoài cuộc Đại Ngọc từ hôm cãi nhau với Bảo Ngọc, trong bụng hối hận, nhưng không lẽ tự mình đến làm lành trước, vì thế ngày đêm buồn rầu, bâng khuâng như mất cái gì, Tử Quyên đoán biết tâm lý ấy, liền khuyên nhủ: – Việc hôm nọ là tự cô nóng nảy quá. Người khác không biết rõ tính […]

Chương 045 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 45 Cửa Tam Giang, Tào Tháo hao binh; Hội quần anh, Tưởng Cán mắc mẹo. Lại nói Chu Du nghe Gia Cát Cẩn nói, giận Khổng Minh lắm, âm mưu muốn giết. Hôm sau điểm quân xong, Du vào chào từ biệt Tôn Quyền. Quyền nói: – Ngươi cất quân đi trước, ta lập tức đi sau tiếp ứng! Chu Du từ tạ trở ra, cùng với Lỗ Túc, Trình Phổ cất quân đi và mời Khổng Minh đi […]

Chương 29: Người hưởng phúc, phúc nhiều, còn cầu xin thêm phúc

Người hưởng phúc, phúc nhiều, còn cầu xin thêm phúc Gái si tình, tình nặng, càng luẩn quẩn vì tình Bảo Ngọc đương ngơ ngẩn đứng nhìn, chợt Đại Ngọc ném khăn vào mặt, giật mình hỏi “Ai thế?”, Đại Ngọc lắc đầu cười nói: – Xin lỗi! Vì chị Bảo muốn xem “con nhạn ngớ ngẩn”, tôi ra hiệu cho chị ấy, không ngờ lỡ tay ném phải anh. Bảo Ngọc dụi mắt, định nói nữa, nhưng không tiện. […]

Chương 044 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 44 Khổng Minh dùng kế khích Chu Du; Tôn Quyền quyết mưu đánh Tào Tháo. Lại nói Ngô Quốc Thái thấy Tôn Quyền nghi hoặc không quyết, mới bảo: – Khi hấp hối, mẹ con dặn phải theo di chúc của Bá Phù là phàm công việc trong nước không quyết định được thì hỏi Trương Chiêu, việc bên ngoài không quyết định được nên hỏi Chu Du. Nay sao con không mời Chu Du về mà hỏi? Quyền […]

Chương 28: Ngọc Hàm tặng thắt lưng, gợi được mối tình

Ngọc Hàm tặng thắt lưng, gợi được mối tình Bảo Thoa cởi chuỗi thơm, lộ ra vẻ thẹn Chỉ vì việc tối hôm trước, Tình Văn không chịu mở cửa, Đại Ngọc ngờ rằng chủ ý của Bảo Ngọc. Hôm sau lại gặp ngay kỳ “tiễn hoa”, đương lúc tâm hồn u uất, chưa thoát ra được, lại thêm gợi lòng thương xuân, mối buồn rười rượi, vì thế cô ta nhặt lấy tất cả những cánh hoa rơi rụng, […]

Chương 043 Tam quốc diễn nghĩa

 HỒI 43 Gia Cát Lượng khua lưỡi bẻ bọn nho; Lỗ Tử Kính dùng sức bác lời chúng. Lỗ Túc và Khổng Minh từ biệt Huyền Đức. Lưu Kỳ, xuống thuyền đến quận Sài Tang. Hai người ngồi trong thuyền nói chuyện. Lỗ Túc dặn Khổng Minh rằng: – Tiên sinh có vào ra mắt tướng quân, thì đừng nói thật bên Tào Tháo quân nhiều tướng nhé! Khổng Minh nói: – Điều ấy Tử Kính không phải dặn. Tôi […]