Chương 31: Võ Hành Giả say rượu bị bắt; Tống Công Minh gặp nạn được tha

Nguyên khi Võ Hành Giả đấu với tiên sinh kia được mười lăm hợp, bèn lừa miếng phá đỉnh nhường cho tiên sinh sấn vào, rồi Hành Giả quay ngoắt lại đằng sau mà chém cho một nhát chết lăn xuống đó. Đoạn rồi Võ Tòng kêu lên rằng: – Người đàn bà nào ở trong nhà ra đây cho ta hỏi. Ta không thèm giết làm chi. Bấy giờ người đàn bà ở trong am nghe nói, liền chạy […]

Chương 82: Lấy nghĩa sách giảng bày, cụ đồ Già dạy răn chàng bướng

Lấy nghĩa sách giảng bày, cụ đồ già dạy răn chàng bướng Thấy ác mộng kinh khủng, gái Tiêu Tương hoảng sợ ngây hồn Bảo Ngọc ở trường học về, tới gặp Giả mẫu. Giả mẫu cười nói: – Khá lắm, bây giờ ngựa rừng lên đã chịu lên cương rồi. Về gặp cha cháu một tý, rồi đi dạo chơi cho khuây. Bảo Ngọc vâng lời đến gặp Giả Chính. Giả Chính hỏi: – Sao về sớm thế? Thầy […]

Chương 30: Trăng sáng mài dao, báo oán giết nhà Đô Giám; Trời đêm lánh nạn, giả sư qua núi Ngô Công

Võ Tòng vác đao trở về Mạnh Châu, vừa đi đường vừa nghĩ quanh co, lại càng căm giận cho bọn nhà họ Trương, không thể nào mà buông tha không giết được. Khi về tới trong thành, thì vừa hay đã tối, chàng liền tìm đến một chỗ tàu ngựa ở sau vườn hoa nhà Trương Đô Giám để nấp. Được một lát nghe có tiếng cửa mạch ở góc mở cót két, chàng ngó cổ vào xem, thì […]

Chương 095 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 95 Mã Tốc trái lệnh mất Nhai Đình; Võ Hầu gảy đàn đuổi Trọng Đạt. Ngụy chủ Tào Tuấn sai Trương Cáp làm tiên phong theo Tư Mã Ý, một mặt sai Tân Tỷ, Tôn Lễ, hai người dẫn năm vạn quân ra giúp Tào Chân. Hai người vâng lệnh ra đi. Tư Mã Ý dẫn hai chục vạn quân ra cửa ải hạ trại, mời Trương Cáp đến dưới trướng bàn định rằng: – Gia Cát Lượng bình […]

Chương 81: Bốn chị câu cá chơi, xem ai tốt số

Bốn chị câu cá chơi, xem ai tốt số Hai lần vào trường học, vâng theo lời cha Sau khi Nghênh Xuân về, Hình phu nhân vẫn hờ hững như không, trái lại, Vương phu nhân là người nuôi nấng nàng bấy lâu nên rất thương cảm, cứ ngồi trong phòng than thở một mình. Bảo Ngọc đến thăm sức khoẻ, thấy trên mặt Vương phu nhân còn hoen nước mắt, liền đứng sững đấy không dám ngồi, vương phu […]

Chương 29: Thi Ân ba phen vào lao ngục, Võ Tòng một phen náo phi vân

Khi đó Võ Tòng trỏ vào mặt Tưởng Môn Thần mà bảo rằng: – Điều thứ nhất ngươi phải đi khỏi rừng Khoái Hoạt; bao nhiêu đồ đạc để lại đây trao trả cho chủ củ là Kim Nhỡn Bưu Thi Ân …Ai cho ngươi được chiếm nhậm chốn này? Tưởng Môn Thần vội vàng kêu van rằng: – Xin vâng…Xin vâng… – Điều thứ hai: Bây giờ ta tha ngươi, ngươi hãy đi mời tay anh hùng đầu chóp […]

Chương 094 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 94 Gia Cát Lượng nhân tuyết phá quân Khương; Tư Mã Ý nhanh tay bắt Mạnh Đạt. Quách Hoài bàn với Tào Chân rằng: – Người rợ Tây Khương, từ khi còn đức Thái Tổ, năm nào cũng nộp cống. Đến thời đức Văn Hoàn đế, cũng có ơn huệ với họ. Ta nay nên giữ vững nơi hiểm yếu, sai người đi tắt con đường nhỏ vào cầu cứu rợ Khương, hứa sẽ hòa thân với nhau; người […]

Chương 80: Gặp anh chồng phũ, Hương Lăng bi trận đòn oan

Gặp anh chồng phũ, Hương Lăng bi trận đòn oan Chữa đàn bà ghen, đạo sĩ kê bài thuốc nhảm Kim Quế nghe thấy nói thế, ngoảnh mặt đi, bĩu môi, khịt mũi, cười nhạt nói: – Khi hoa ấu nở có mùi thơm đâu? Nếu bảo là hoa ấu thơm, thì các hoa thơm khác sẽ để nào chỗ nào? Thực là rất mực không thông. Hương Lăng nói: – Không những hoa ấu thơm, ngay đến lá sen, […]

Chương 28: Trại Bình An, lạy cầu có nghĩa sĩ; Rừng Khoái Hoạt say đánh Tưởng Môn Thần

Khi đó Thi Ân bảo với Võ Tòng rằng: – Xin huynh trưởng hãy ngồi chơi, việc này để tiểu đệ kể rõ ràng đầu đuôi thì mới rõ được. Võ Tòng có ý nóng nảy mà rằng: – Tiểu Quản Doanh bất tất phải lôi thôi dài dòng văn tự…có thế nào xin cứ nói thực ngay cho tôi được biết. – Tiểu đệ từ thuở nhỏ theo đòi võ nghệ, cũng biết được qua loa dăm ngón còn […]

Chương 093 Tam quốc diễn nghĩa

HỒI 93 Khương Bá Ước về hàng Khổng Minh; Võ Vương Hầu mắng chết Vương Lãng. Khương Duy hiến kế với Mã Tuân rằng: – Gia Cát Lượng tất phục quân ở phía sau, lừa cho ta ra khỏi thành rồi ùa vào đánh úp lấy. Tôi xin lãnh ba nghìn tinh binh phục ở đường hẻm. Thái thú đem quân ra, nhưng không nên đi xa, chỉ độ ba chục dặm thì quay trở lại, cứ trông lúc nào […]