Hồi 41: Điền Bá Quang thua tài xuống núi

Trời đã xế chiều, Lục Đại Hữu đem cơm lên núi. Lệnh Hồ Xung đem Điền Bá Quang ra giấu sau tảng đá; Phong Thanh Dương thì ở hậu động. Lệnh Hồ Xung nói: – Mấy ngày nay ta ăn thấy ngon miệng. Lục sư đệ ngày mai mang thêm nhiều cơm rau một chút. Lục Đại Hữu thấy nét mặt đại sư ca vui tươi, không giống tình trạng như mấy tháng trước u sầu ảm đạm nên hắn […]

Hồi 40: Mây trôi nước chảy theo ý mình

Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi quay đầu lại, thấy một lão già râu bạc phơ mặc áo bào xanh đứng bên cửa sơn động, thần khí hậm hực, sắc mặt nhợt nhạt. Lệnh Hồ Xung thầm nghĩ: Lão tiên sinh này phải chăng là người mặc áo bào xanh bịt mặt tối hôm đó? Lão từ đâu đến đây? Vì sao lão đứng sau lưng mà ta chẳng hề biết gì cả? Lệnh Hồ Xung vừa sợ hãi […]

Hồi 39: Học đến đâu, ra chiến đến đó

Lệnh Hồ Xung mừng thầm: Muốn đánh cuộc, thì không có gì hay bằng, nếu ta thua, còn có thể dùng lời để cãi chày cãi cối với hắn được. Chàng bèn nói: – Đánh cuộc cái gì? Ta thắng thì dĩ nhiên không phải đi, mà thua cũng không đi. Điền Bá Quang mỉm cười nói: – Đại đệ tử chưởng môn phái Hoa Sơn sợ muốn chết món khoái đao của Điền Bá Quang, ngay cả ba mươi […]

Hồi 38: Điền Bá Quang sao lại tới Hoa Sơn !

Chiều hôm sau, Lục Đại Hữu đem cơm lên núi, nói: – Đại sư ca, sáng sớm hôm nay sư phụ và sư nương đã đi Thiểm Bắc rồi. Lệnh Hồ Xung sửng sốt hỏi: – Đi Thiểm Bắc ư? Sao không đi Trường An? Lục Đại Hữu đáp: – Điền Bá Quang lại gây ra mấy vụ án ở Diên An; tên ác tặc đó không còn ở Trường An nữa. Lệnh Hồ Xung ồ lên một tiếng, nghĩ […]

Hồi 37: Cuộc quyết chiến giữa 2 phe kiếm, khí

Nhạc Bất Quần vẫy bọn Thi Đới Tử nói: – Các ngươi lại đây! Thi Đới Tử, Lục Đại Hữu, Nhạc Linh San cùng dạ rồi đi đến trước mặt lão. Nhạc Bất Quần ngồi xuống tảng đá, nói: – Hai mươi lăm năm về trước, công phu của bổn môn phân ra thành hai đường chính tà. Bọn Lệnh Hồ Xung đều ngạc nhiên, nghĩ thầm: – Võ công của phái Hoa Sơn thì cũng là võ công của […]

Hồi 36: Phải chăng người đi lạc đường tà ?

Một hôm vào lúc chiều tối, Lệnh Hồ Xung vẫn cứ nhìn đăm đăm xuống núi, thấy có hai dáng người đang đi lên với khinh công thần tốc dị thường. Người đi trước áo quần tha thướt, đúng là một phụ nữ. Lệnh Hồ Xung thấy khinh công của hai người này thật cao siêu, họ đi trên vách núi dốc hiểm trở mà chẳng khác gì đi dưới đất bằng, nhìn kỹ lại thì ra là sư phụ […]

Hồi 35: Bị phụ rẫy Hồ Xung lâm trọng bệnh

Lệnh Hồ Xung trở về động suy nghĩ cả nửa ngày, lại đến hậu động quan sát các đồ hình trên vách đá; hết đi ra rồi lại đi vào không biết bao nhiêu lần. Trời đã xế chiều, bỗng nghe tiếng bước chân vọng lại, Nhạc Linh San xách thùng cơm đi lên. Lệnh Hồ Xung vui mừng, vội chạy đến sườn núi đón rồi gọi: – Tiểu sư muội! Giọng chàng run run vì quá xúc động. Nhạc […]

Hồi 34: Xem đồ hình chợt mất niềm tin

Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi, không hiểu do đâu công lực trong mấy tháng vừa qua lại tiến nhanh đến nỗi kiếm đâm sâu vào vách đá ngập đến tận chuôi. Nội lực trên lưỡi kiếm phải cao thâm đến bậc nào mới có thể sử kiếm đâm vào đá như đâm vào cây mục chứ? Cả sư phụ sư nương cũng chưa chắc sử kiếm được như vậy. Chàng ngây người một lúc rồi rút lưỡi kiếm […]

Hồi 33: Sơn ca Phúc Kiến nát dạ tan hồn

Lệnh Hồ Xung đuổi theo đến bên sườn núi, định nắm tay cô. Ngón tay hắn mới chạm đến tay áo cô, lại rút về. Cô không hề quay lại mà đi thẳng xuống núi. Lệnh Hồ Xung buồn bã, nghĩ bụng: Trước đây đối với sư muội, bất cứ chuyện gì ta cũng hết sức nhường nhịn, tại sao hôm nay lại lấy ngón tay bật văng thanh bảo kiếm của sư muội đi? Chẳng lẽ sư nương đã […]

Hồi 32: Bảo kiếm rơi tỏm đáy vực sâu

Qua hơn hai mươi ngày sau, Nhạc Linh San xách một thùng bánh nếp lên đỉnh núi, nhìn Lệnh Hồ Xung một lúc rồi mỉm cười nói: – Quả nhiên đại sư ca không gạt tiểu muội, đã mập ra nhiều. Lệnh Hồ Xung thấy mặt cô hồng hào, cũng cười nói: – Tiểu muội cũng khỏe lắm rồi, ta thật vui mừng. Nhạc Linh San nói: – Ngày nào tiểu muội cũng đòi đem cơm lên cho đại sư […]