Hồi 11: Viện con xuân ấm ngời ngời bóng – Áo nhẹ đêm sâu ngát ngát hương

Tiểu quận chúa bật cười khanh khách, hất chăn ra bước xuống giường, cười nói “Huyệt đạo của ta đã sớm giải khai rồi, đợi ngươi lâu quá, tại sao đến bây giờ ngươi mới về?”. Vi Tiểu Bảo ngạc nhiên hỏi “Ai giải khai huyệt đạo cho ngươi?”. Tiểu quận chúa nói “Huyệt đạo bị điểm sau sáu bảy giờ không cần giải cũng tự nhiên thông suốt. Ta đỡ ngươi lên giường xong là đi được rồi”. Vi […]

Hồi 10: Lời cuồng cứ dốc dung vài vị – Hội lớn là chen giữa các ông

Vi Tiểu Bảo từ Thượng thư phòng chờ Khang Hy xuống, lại qua Ngự thiện phòng. Không bao lâu, Tiền lão bản dắt bốn tên người làm khiêng hai con heo lớn cạo lông sạch sẽ tới, mỗi con cũng phải nặng tới ba trăm cân, nói với Vi Tiểu Bảo “Quế công công, lão nhân gia người mỗi sáng thức dậy cứ ăn Phục linh Hoa điêu trư này rất bổ, tốt nhất là cắt luôn nướng luôn. Tiểu […]

Hồi 09: Đẽo mài chỉ muốn thành toàn bích – Khích liệt đâu cần phải nát đàn

Qua ba hôm, Vi Tiểu Bảo bẩm với Khang Hy phải ra ngoài điều tra dư đảng của Ngao Bái, rồi tới Cam Thủy Tỉnh Hồ đồng ở Đông thành. Cách đầu ngõ khoảng mười trượng có một gánh cá côn đồn, người bán côn đồn nhìn thấy Vi Tiểu Bảo, liền nhấc cái xiên tre lên gõ vào cái ống tre đựng tiền cách cách cách ba tiếng, dừng một lúc lại gõ hai tiếng, kế lại gõ ba […]

Hồi 08: Khách quý tương phùng như có hẹn – Danh cao thường sợ chuyện không đâu

Vi Tiểu Bảo theo bọn quần hào Quan An Cơ, Lý Lực Thế tới ngoài cổng lớn, chỉ thấy hai ba trăm người đứng dàn ra hình chữ bát, trên mặt đều hiện vẻ hưng phấn. Qua một lúc, hai đại hán cáng Mao Thập Bát tới. Lý Lực Thế nói “Mao huynh, ngươi là khách, không cần khách khí”. Mao Thập Bát nói “Đã ngưỡng mộ đại danh của Trần Tổng đà chủ từ lâu, quả thật như sấm […]

Hồi 07: Xưa nay thành bại nguyên do số – Thiên hạ anh hùng rất dễ hay

Sáng hôm sau Vi Tiểu Bảo thức dậy, ngực đau buốt, lại cảm thấy toàn thân vô lực, biết vì đêm qua bị Hải lão công đánh một chưởng, đá một cước, gắng gượng trở dậy, chỉ thấy trước ngực có một vết máu lớn, bèn cởi trường bào ra, ngâm vào chậu nước vò mấy lượt, đột nhiên thấy vải áo rơi ra từng mảnh. Y giật nảy mình, nhấc cái áo ra khỏi chậu, chỉ thấy trước ngực […]

Hồi 06: Nếu biết hôm nay lòng mến giỏi – Chính là lúc trước ý trồng cây

Hải lão công hỏi hôm nay làm việc gì, Vi Tiểu Bảo nói chuyện tịch thu tài sản nhà Ngao Bái, còn chuyện nuốt sống châu báu, vàng bạc và thanh chủy thủ thì không hề nhắc tới, sau cùng nói “Thái hậu sai tôi tới nhà Ngao Bái tìm hai bộ Tứ thập nhị chương kinh…”. Hải lão công đột nhiên đứng phắt lên, hỏi “Nhà Ngao Bái có hai bộ Tứ thập nhị chương kinh à?”. Vi Tiểu […]

Hồi 05: Hộp ngọc kinh lưu trong tưởng tượng – Giáo vàng vận mở hội trừ gian

Vi Tiểu Bảo nhìn thấy hoàng đế, cho dù diện mạo của y giống yêu ma quỷ quái cũng quyết không bật ra tiếng kêu, nhưng vừa thấy rõ ràng là Tiểu Huyền tử, sự kinh ngạc quả thật không phải tầm thường, tiếng kêu vừa bật ra, biết ngay đại sự đã hỏng, lập tức xoay người định chạy ra khỏi phòng, nhưng trong lòng xoay chuyển ý nghĩ như chớp “Tiểu Huyền tử võ công cao hơn mình, […]

Hồi 04: Không dấu cứ tìm linh quái giác – Vong cơ hãy ngó hạc sơ linh

Tiếng giày đi tới trước cửa, người kia bước vào. Vi Tiểu Bảo dưới gầm bàn nhìn ra, thấy đôi giày không lớn lắm, người tới đương nhiên là một đứa nhỏ không lớn hơn mình bao nhiêu, lập tức yên tâm, cho cái bánh vào miệng, nhưng cũng không dám nhai, chỉ lấy nước bọt tẩm cho cái bánh mềm ra rồi nuốt xuống. Chỉ nghe tiếng nhai nuốt vang lên cạnh bàn, đứa nhỏ kia đang ăn bánh, […]

Hồi 03: Ấn tới trong tay vây mới giải – Dùi ra khỏi túi việc liền xong

Qua nhiều ngày tới Bắc Kinh, lúc vào thành đã sau giờ Ngọ. Mao Thập Bát dặn Vi Tiểu Bảo lời nói hành động phải thật cẩn thận, ở kinh thành tai mắt quan lại rất nhiều, đừng để lộ chỗ sơ hở. Vi Tiểu Bảo nói “Ta có gì mà sơ hở? Chính ngươi phải cẩn thận đừng để lộ chỗ sơ hở mới đúng. Không phải ngươi muốn tìm Ngao Bái tỷ võ sao? Tới cửa tìm y […]

Hồi 02: Kinh thư tuyệt thế nghe đồn mãi – Bằng hữu tri âm được gặp đây

Thành Dương Châu từ xưa đã là nơi thắng địa phồn hoa, Đỗ Mục thời Đường có câu thơ “Mười năm tỉnh giấc Dương Châu lại, Còn giữa lầu xanh tiếng phụ lòng”. Người xưa nói việc vui thú trong đời người không gì bằng “Lưng giắt mười vạn quan, cưỡi hạc tới Dương Châu”. Từ khi Tùy Dạng đế đào sông Vận Hà, Dương Châu ở giữa Vận Hà, việc vận chuyển hàng hóa từ Tô Chiết ắt phải […]