Hồi 13: Tình cốt nhục

Thạch Phá Thiên cứ ngẩn ngơ nhìn Mẫn Nhu, trong lòng đầy mối nghi ngờ. Mẫn Nhu hai mắt đẫm lệ, mỉm cười nói: “Thằng con ngốc nghếch này! Ngươi… ngươi không nhận ra gia gia cùng má má ư?” Rồi bà giang hai tay ra ôm chàng vào lòng. Thạch Phá Thiên từ ngày có hiểu biết, chưa được người nào thương mến thật tình. Trong lúc này, lòng chàng đối với Mẫn Nhu vừa cảm kích lại vừa […]

Hồi 12: Hai tấm bài đồng

Thạch Phá Thiên không thấy chiếc thuyền đầy xác chết đâu nữa, trong xóm chài cũng yên lặng như tờ không một bóng người. Chàng cứ đi một bước, tim lại thót một cái, sắc mặt cũng trắng bệch hẳn, lẩm nhẩm tự trấn an: “Chắc là họ đã trốn hết rồi, nên không phát hiện ra chúng ta”. Trương Tam, Lý Tứ đưa mắt ngắm nghía địa hình xung quanh, rồi đi đến trước một căn nhà lá nhỏ. […]

Hồi 11: Rượu thuốc

Thạch Phá Thiên thấy dưới đất còn vết máu loang lổ, mấy đoạn đao kiếm gãy vứt bỏ tại đó, đàn quạ bay lượn trên đầu réo lên quang quác. Chàng lượm con dao chặt củi lên, lớn tiếng gọi: “A Tú! A Tú!”, chạy lại sau gốc cây nhưng không thấy nàng ở đó nữa. Thạch Phá Thiên tự hỏi: “Hay nàng về trước rồi?” Chàng lật đật chạy về hang núi, lại gọi luôn mấy tiếng: “A Tú! […]

Hồi 10: Kim Ô đao pháp

Sáng sớm hôm sau, ba người thức dậy lại ăn mấy trái hồng, rồi Thạch Phá Thiên lại vận công giúp hai bà cháu đả thông một đường kinh mạch nữa, thế là hai tay cử động được. Sử bà bà nói: “Đại Tống Tử! Trên đảo này có một cái hồ rất nhiều tôm cua, ngươi tới đó bắt về một ít. Mùa này tôm cua không béo lắm, nhưng cũng còn hơn là chỉ ăn mấy trái hồng.” […]

Hồi 09: Đòn Bánh Tét

Thạch Phá Thiên nghe gió rít bên tai vù vù, thân thể lơ lửng trên không lăn đi nửa vòng, lúc rơi xuống thì nằm sấp. Người chàng rớt vào một chỗ mềm nhũn nên chẳng đau đớn gì, chung quanh tối đen không nhìn thấy chi hết. Chàng chợt nghe có tiếng người khẽ gọi, nhưng thân thể không nhúc nhích được nên không dám mở miệng. Mũi chàng ngửi thấy một mùi thơm man mác, tựa như đã […]

Hồi 08: Thằng ngốc

Lúc Thạch Phá Thiên tự nhào vào lưỡi kiếm của Mẫn Nhu, chàng bị thương không lấy gì làm trầm trọng, mà cũng chẳng đau đớn gì cho lắm. Sau khi Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu đi khỏi, trong bóng tối chàng cảm thấy có người đưa tay ra bịt miệng mình, rồi người mình được nhấc bổng lên, đem đặt vào gầm bàn thờ. Sau một lúc, Thạch Phá Thiên lại thấy người đó ôm mình vọt ra khỏi […]

Hồi 07: Tuyết Sơn kiếm pháp

Giữa lúc ấy Trần Xung Chi cầm một thanh trường kiếm, hai tay đưa lên trước mặt Thạch Phá Thiên. Gã khẽ nói: “Bang chúa! Bất tất phải nhiều lời với chúng nữa, cứ dùng võ lực mà nói chuyện, thắng là đúng mà bại là sai.” Thì ra họ Trần thấy Bạch Vạn Kiếm tuy kiếm pháp tinh xảo, nhưng về võ công cao cường hay nội lực thâm hậu thì nhất định không thể bằng bang chúa mình […]

Hồi 06: Vết thương

Đinh Bất Tam hỏi câu này khiến cho A Đang và Thạch Phá Thiên đều ngẩn người ra. Nhất là Đinh Đang lại càng rung động trong lòng. Nàng hoang mang nghĩ bụng: “Võ công của gia gia ít có địch thủ trên thế gian. Nếu chàng được gia gia truyền thụ thần công, thì tha hồ tung hoành trong giang hồ, oai danh lừng lẫy một đời. Chàng là bang chúa bang Trường Lạc, nghe nói bang này sắp […]

Hồi 05: Đinh Đinh Đang Đang

Chàng thiếu niên càng lúc càng thấy mơ hồ, gãi gãi đầu nói: “Kỳ lạ! Kỳ lạ!” Bỗng chàng nhìn thấy hộp tượng đất còn đặt ngay ngắn trên bàn, liền nghĩ bụng: “Người đất còn cả đây, ta đâu có nằm mơ?” Chàng mở nắp hộp lấy người đất ra xem. Hiện giờ thần công mới thành tựu, chàng không biết cách thu phát kình lực, cũng chưa biết nội lực mình đã ghê gớm đến mức nào. Tay […]

Hồi 04: Bang chúa Trường Lạc Bang

Tạ Yên Khách muốn thử xem mấy năm gần đây mình khổ luyện nội công đã đến cảnh giới nào, không ngừng vận nội lực đưa đẩy những lá thông đó càng lúc càng nhanh, rồi lại dần dần mở rộng vòng lá ra phía ngoài. Tới lúc cái vòng mở rộng hơn phạm vi nội lực của lão, một số lá cây ngoài cùng đã từ từ rơi xuống, Tạ Yên Khách hít một hơi chân khí rồi lại […]