Chương 143: Chày gỗ ngốc rất tri kỷ

Trước câu hỏi bóng gió của Trương Quế Phân, Nhậm Tĩnh lạnh lùng ném lại hai tiếng “Không có” rồi chẳng thèm để ý tới nữa. Bên kia, nhân viên chuyển đồ đã mang hết đồ ra ngoài dưới sự chỉ đạo của Đàm Hi, mà cô cũng đang chuẩn bị ra về. Nhậm Tĩnh, “Chúng ta nói chuyện đi.” Hai người vào phòng ngủ, Trương Quế Phân định đi theo nhưng bị Nhậm Tĩnh nói mấy câu rồi đuổi […]

Chương 142: Nắm nhược điểm trong tay rồi, còn không ngoan ngoãn nghe lời sao?

Đổ mì ra khỏi nồi, Trương Quế Phân lau tay vào tạp dề, ngoảnh cổ nhìn về phía phòng ngủ, trong đáy mắt có sự nôn nóng. Đã nửa tiếng rồi, trong phòng vẫn chẳng có động tĩnh gì cả. Bà ta cứ cảm thấy Đàm Hi thay đổi rồi, không chỉ dám ngẩng đầu, ưỡn ngực nỏi chuyện với người đối diện mà lời nói cũng ra dáng lắm. Chẳng lẽ được ăn cơm của nhà giàu nên lòng […]

Chương 141: Bí mật đằng sau dấu hôn

Một cô ả, nói đúng hơn là một cô ả béo ị đang ngủ say trên chiếc giường của cô. Trên thân thể đang cuộn tròn lại mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa màu đỏ, vạt váy ngắn phủ lên cái mông tròn trịa của cô ta, bộ ngực sữa nửa kín nửa hở, đầu vai lõα ɭồ. Đàm Hi bĩu môi, thầm hận tại sao bản thân lại không “sóng gió mãnh liệt” như thế chứ, rõ ràng […]

Chương 140: Vừa về đàm gia đã gặp chó

Hôm sau, trời sáng sủa, khí hậu trong lành. Ánh sáng mặt trời nhu hòa xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu vào sàn nhà trong phòng ngủ. Ổ chăn hơi động đậy một chút rồi lại nằm yên. Mười lăm phút sau, lại bắt đầu động. Xốc chăn, cô nàng Đàm mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, duỗi tay vặn người một cái. Sờ bên gối, dừng lại, lại sờ, giây tiếp theo liền trợn tròn mắt. Người đâu […]

Chương 139: Cậu, cậu biết học hư rồi

“Xin lỗi quý khách, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng…” Đàm Hi ngắt máy, đổi giày rồi ngồi xuống sô pha. Nửa tiếng sau, vẫn chưa từ bỏ ý định, lại gọi. Vẫn là giọng phụ nữ máy móc và lạnh băng như ban nãy, cô nhụt chí nhét điện thoại xuống dưới nệm sô pha. “Đồ đáng ghét…” Đến tận mười một giờ vẫn chưa về, trò chém trái cây […]

Chương 138: Cáo mượn oai hùm

Chờ Tống Bạch nói chuyện điện thoại xong và quay lại, Đàm Hi đã ăn hết sạch đĩa tôm cay trên bàn, vỏ tôm chất thành núi ngay trước mặt. Anh chàng chắt lưỡi, “Em ăn giỏi thật đấy.” Đàm Hi nhìn anh ta kiểu như “giờ anh mới biết à” đầy vẻ khinh bỉ. Tống Bạch bĩu môi, không hề tỏ vẻ tức giận gì, nghĩ cũng biết là đã quen với thái độ đả kích và ghét bỏ […]

Chương 137: Dẫn tiểu bạch đi ăn bụi

Đàm Hi chậc một tiếng, khoanh tay trước ngực, “Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi tức giận hả?” “Cả hai mắt!” “Ồ, anh bị mù rồi. Hoàn tất giám định.” Tống Bạch nghiến răng, “Bà cô à, có thể đừng ầm ĩ nữa được không? Ăn với tôi một bữa khó thế à?” Đàm Hi nghĩ một chút rồi gật đầu: “Đúng là rất khó. Ăn được của anh một bữa cơm mà còn bị người khác ghi […]

Chương 136: Ăn cơm cũng xảy ra chuyện xấu

“Này, em có bằng lái từ khi nào thế?” Chàng trai giữ chắc tay lái, tranh thủ liếc nhìn sang cô nàng ngồi bên cạnh. Xe đã rời khỏi khu vực ngoại thành, chậm rãi trở về khu trung tâm kinh tế. Chỉ là lúc này, Tống Bạch nhất quyết không cho Đàm Hi lái, có lẽ vừa mới bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ xong nên cậu ấm vốn luôn coi trời bằng vung này lại trở thành người vô cùng ngoan […]

Chương 135: Cô điên cuồng, anh bi thảm

Bên này, không khí căng thẳng, không ngừng la hét ầm ĩ; ở bên kia, Đàm Hi thích cười thì cười, thích uống thì uống, cuộc sống mỗi ngày vô cùng tự tại. Ăn trái cây xong, lại lướt Weibo một hồi, bụng hơi no nên thay một bộ quần áo vận động gọn gàng rồi chuẩn bị xuống lầu đi bộ. Tuy rằng quần đùi dài và rộng nhưng cũng may ở eo có dây thun, thắt một cái […]

Chương 134: Không phải hắn thích đàm hi rồi đấy chứ?

Kỳ thật, đầu tháng 6 tham gia thi đại học xong, đến giữa tháng 6 là có thể tra kết quả thi ở trên mạng, kế tiếp là kê khai nguyên vọng. Thường thì các trường đại học, cao đẳng sẽ triển khai công tác tuyển sinh từ đầu tháng 7, điểm thi môn chuyên ngành của Đàm Hi rất cao nhưng điểm các môn văn hóa lại bình thường, miễn cưỡng có thể trúng tuyển chính quy, thế nên […]