Chương 427: Hi hi, em có suy nghĩ gì không?

Tống Bạch suýt chút nữa tức đến ngã người, “Chỉ nhờ em xới bát cơm cho thôi, cần vậy không?” “Không đến mức thế. Nhưng…” Giọng thay đổi, “Phải là tôi tình nguyện mới được.” “Vậy em không chịu xới cơm cho tôi?” Tống Bạch tự nhiên thấy nhói lòng, cảm giác đó là sao nhỉ? Nói chung là thấy hơi buồn một chút. “Dĩ nhiên là tôi đồng ý…” Phút chốc bầu trời trở nên trong xanh, ánh mặt […]

Chương 426: Chị dâu này không phải chỉ để gọi không

Đàm Hi liếc anh một cái, ngụ ý là: thế giới của tín đồ ăn uống anh không hiểu đâu, giống như Pháp Hải không hiểu tình yêu vậy. Lục Chinh khẽ cười, xoa đầu cô, ánh mắt sủng ái vô cùng. Tống Bạch thấy hơi khó chịu, thể hiện yêu đương trước mặt chó độc thân, thật sự tốt chứ? Điên rồ hết sức mà! Đàm Hi thì lại không cảm thấy sao cả, dù sao đây cũng không […]

Chương 425: Người phụ nữ có chỗ dựa không thể động vào được

Lục Chinh vừa ấn sáng màn hình, chuẩn bị nghiên cứu xem thứ gì khiến hai người kia phát sinh tranh chấp. Bất ngờ, một đôi bàn tay trắng nõn che màn hình lại, “Đừng xem nữa…” Đàm Hi mỉm cười, đón lấy ánh mắt xăm soi của anh, không hề có ý muốn nhượng bộ. Lục Chinh nhìn cô thật sâu, bầu không khí bỗng trở nên nặng nề ngột ngạt. Tống Bạch lặng lẽ lùi ra khỏi phạm […]

Chương 424: Ai là chị dâu của anh?

Đàm Hi hoàn toàn bị chinh phục bởi một câu tuyên ngôn vô cùng có khí thế của bà cụ. Nếu không phải tình cảnh không đúng, cô đã sớm không nhịn được muốn huýt sáo rồi! Lại nhìn phản ứng của ông cụ, vẻ mặt hết cách và kinh ngạc đan xen vào nhau, đúng là vô cùng phức tạp, nhưng lại xóa sạch đi trạng thái thất bại chán nản lúc nãy, cả người trở nên nhẹ nhõm […]

Chương 423: Ông đã thiếu nợ tôi 50 năm

Đúng vậy, năm xưa ông cụ và Triệu Uyển Nhiên quen biết nhau tại xưởng in của Triệu Gia, họ nhanh chóng chìm vào trong mối tình nồng nhiệt. Khi ấy, Triệu Uyển Nhiên là trưởng nữ, đã bắt đầu phụ giúp cha mẹ quản lý việc làm ăn. Nhưng bản thân bà ta vốn không giỏi giang, ngược lại có hơi chậm chạp, vô hình toát ra vài phần xinh đẹp và tao nhã của con gái nhà người […]

Chương 422: Nhật ký dạy chồng của bà cụ

Những thứ này vẫn miễn cưỡng xem như bình thường, càng về sau, tài xế già càng nhiều, có nhiều bình luận bựa đến mức không dám nhìn. “Xin kích thước. [Đa tình]” “18 không?” “Mạnh đến mức độ nào? Có thể giao lưu một chút, đích thân cảm thụ chứ?” “Chủ thớt thích tư thế nào?” “Nghe nói Poodle thích kiểu từ phía sau…” “Hai người có chơi ** không?” “…” Đàm Hi che mặt, vứt điện thoại đi, […]

Chương 421: Onlien đợi, hơi sốt ruột

“Này, tay anh đặt ở đâu vậy hả? Ối…” Đàm Hi đẩy anh ra, đẩy bàn tay đang luồng vào vạt áo ra, ánh mắt tức tối. “Không phải muốn anh ăn vào bụng sao?” Đàm Hi trợn mắt: “Thứ em nói là nhãn…” Không phải cô, làm ơn đi nào! “Đều như nhau.” “…” Lục Chinh kéo áo của cô. “Không phải chứ? Anh làm thật à?” “Lửa ai châm, người ấy dập.” Mẹ nó! Có lòng tốt đút […]

Chương 420: Mối họa do quả nhãn gây ra

Đàm Hi cảm thấy chuyến đi đến Tứ Xuyên lần này của A Phi không hề đơn giản như Phì Tử nói. Bàn chuyện làm ăn. Chuyện làm ăn gì? Cho dù có, vậy cũng chắc chắn không hề liên quan đến sòng bạc. Dù sao, Tứ Xuyên và thủ đô một Nam một Bắc. Sòng bạc lại được vận hành độc lập, cho dù sau này có thêm sự tham gia của Lôi lão đại thì cũng không liên […]

Chương 419: Chiếm trọn ưu thế, sao không thắng được

Vừa hay là câu nói không được nói ra này, chọt đúng vào con tim nhạy cảm của Chu Dịch. Mầm mống của sự ghét bỏ xuất hiện từ lần đua xe thua Đàm Hi đó. Cho nên, bạn Dương Tự đã đoán trúng rồi… Chu Dịch nghe thấy thế, chìm sâu vào suy tư, ghét cô ta chỗ nào nhỉ? Một lúc sau, cười khẽ: “Có thể là lòng tự trọng của đàn ông gây hại, không phải sao?” […]

Chương 418: Cô ấy vốn dĩ là một người rất thú vị

Đại khái do ký ức của kiếp trước ở núi Lương Sơn quá sâu sắc, Đàm Hi vừa nghe đến hai chữ “Tứ Xuyên” liền giống như chú mèo bị giẫm phải đuôi, không kiềm chế được phản ứng xù lông theo bản năng. Cô nhẹ giọng và lặp lại thêm một lần nữa. “Lúc A Phi đi chỉ nói là đi bàn chuyện làm ăn, cụ thể làm gì cũng không nói lại rõ ràng.” “Các cậu cứ thả […]