Chương 577: Bị bỏ lại. Giúp đỡ người ăn mày

Người đàn ông vẫn không nhúc nhích, Nhiễm Dao liền bám vào tay anh ta. Dưới cặp mắt hơi kinh ngạc của Tống Tử Văn, cô đột nhiên nghiêng đầu và dựa vào vai anh ta. “Rất tuyệt vời! Hai người nhìn vào màn hình nhé…” Tách! Tống Tử Văn nói lời cảm ơn, sau đó cúi đầu nhìn ảnh chụp, trong đáy mắt có mấy phần phức tạp, lại xen mấy phần dịu dàng. “Vợ của anh thật đáng […]

Chương 576: Không theo lẽ thường. Chụp ảnh chung

“Xuống xe đi, chúng ta nói chuyện.” Một tay đặt trên nóc xe, hơi thở đàn ông mạnh mẽ đập thẳng vào mặt. Đàn ông ôn tồn lễ độ cũng có lúc bá đạo lắm. Trái tim Tiểu Công Trúa lại bắt đầu nhảy loạn, đang ngượng ngùng nên chẳng biết phải nhìn đi đâu. Cô chỉ “vâng” một tiếng, không chần chừ nữa mà ngoan ngoãn xuống xe. Gió đêm khẽ thổi, ánh trăng sáng vằng vặc. Trước cửa […]

Chương 575: Dịu dàng xoa gáy, nhận cua

Người đàn ông không tự chủ được mà nở nụ cười, tuy không kéo dài nhưng quả thật là có tồn tại. Trong văn phòng yên tĩnh, người đàn ông chuyên tâm làm việc, thiếu nữ ngồi yên lặng trên sofa cầm cuốn sách Jane Eyre, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu liếc nhìn người đối diện. Ánh mặt trời hắt vào, dưới những cột sáng có thể thấy từng hạt bụi nho nhỏ đang trôi nổi trong không khí. Thời […]

Chương 574: Biến tướng để cô ở lại

“Ngồi xuống ăn cùng không?” Người đàn ông lại thuận miệng hỏi. Nhiễm Dao vô cùng vui vẻ, “Được ạ!” Tuy rằng cô đã ăn xong rồi… May mắn lúc mua còn bảo người đóng gói đồ ăn bỏ thêm một đôi đũa nữa vào, chẳng phải giờ đã có tác dụng rồi sao? Nhiễm Dao không ăn nhiều lắm. Cô chỉ bận nhìn Tống Tử Văn, hơn nữa quả thực cũng chẳng đói chút nào. “No rồi hả?” Người […]

Chương 573: Đóng gói cẩn thận mang tới cho anh

Kế tiếp là tóc, thả ra hay là buộc lên cao đây? Thả ra thì nhìn có vẻ trí thức nhã nhặn, buộc lên thì lại thuần khiết ngây thơ. Giác quan thứ sáu của phụ nữ mách bảo với cô rằng, kiểu cán bộ kỳ cựu như Tống Tử Văn chắc chắn thích kiểu sau hơn. Đầu tiên là thoa kem, tán đều, sau đó dùng bút che khuyết điểm che quầng thâm trên mắt, xoa kem chống nắng […]

Chương 572: Cậu ấy không chết. Nhiễm dao tới thủ đô

La Vũ Văn ngồi dại ra trên ghế như một con thú bị dồn tới góc tường: “Được, tôi nói, cô đừng động vào em gái tôi…” Lúc ra khỏi nhà giam, Đàm Hi không còn vẻ mặt u tối nữa mà trở nên rất nhẹ nhàng. Cô nhớ lại những lời mà La Vũ Văn vừa kể… “… Sau khi tôi rời khỏi bệnh viện liền chạy ngay tới Cục Cảnh sát báo án, nhưng đám cảnh sát nước […]

Chương 571: Ép hỏi la vũ văn

Bên trong chỉ dùng vài câu ngắn gọn để kể lại chuyện hắn quen Cố Miên qua mạng thế nào, sau đó trở thành bạn bè, thường xuyên trao đổi kỹ năng hacker qua internet ra sao. Rất rõ ràng, trong mắt La Vũ Văn, Cố Miên là một tồn tại sánh ngang với thần, giữa những hàng chữ đều thể hiện rõ sự bái phục và ca ngợi với kẻ mạnh. Mà cuốn sổ này này chính là món […]

Chương 570: Bong bóng tỏ tình, cố miên chết rồi

Đàm Hi vẫn còn nhớ, đó là một ngày mưa. Học xong lớp công nghệ thông tin, cô và Cố Miên cùng đi ăn cơm. “Sao gần đây không thấy cậu vậy? Lại đi làm thêm?” Hai người ngồi sát vai nhau, Viêm Hề khoác tay cậu ấy một cách rất tự nhiên. Ở nước ngoài, động tác như vậy không tính là thân mật, hoặc có thể do dần dà, họ đã quen với động tác này. “Ừ, ở […]

Chương 569: Bí mật quyển nhật ký, cố miên

Theo bản năng, mọi người lựa chọn không tin. Vương Trì là người rất tốt, tính tình hiền hòa, thậm chí có hơi yếu đuối, không hề có xích mích gì với bất kỳ đồng nghiệp nào trong văn phòng. Một người như vậy, sao có thể làm chuyện phạm pháp được? Cho dù có lòng tà tâm, nhưng cũng không có cái gan ấy! Cảnh sát: “Có làm hay không, không chỉ nói bằng miệng là được, phải dùng […]

Chương 568: Phá giải chỗ huyền diệu, lại xuất hiện nội gián

Mắt Đàm Hi khẽ lóe lên: “Hình như tôi nghe nói có ai đó thích uống cà phê Núi Xanh…” “Khụ, đó là La Vũ Văn” “Anh ta à…” Đàm Hi bừng tỉnh. “Cho nên cô đừng bận rộn chi nữa. Cuộc sống mà quá suиɠ sướиɠ, thì dễ đâm ra trì trệ. Vậy… tôi đi làm việc trước nhé?” “Ừ.” Aiken rời đi. Đàm Hi rũ mắt, che đi màu sắc u tối ở bên trong, gói trà sau […]