Chương 597: Đàm phán thành công, còn muốn có lần sau nữa

Sau khi Đàm Hi thẳng thắn tuyên bố những vấn đề còn tồn tại hiện nay ở công ty con của Lục Thị ở Tân Thị, sắc mặt Lục Chinh lập tức trở nên nghiêm chỉnh… Nếu như nói, trước đây anh định dùng tâm thái chơi đùa để trêu chọc cổ, thì giờ phút này đây anh đã nghiễm nhiên nghe hết những lời đó, hơn nữa còn cực kỳ nghiêm túc. Đúng như những lời vừa nói, tình […]

Chương 596: Cuộc đàm phán giữa lục tổng và đàm tổng

Ngủ trưa dậy, Đàm Hi thay một bộ quần áo chỉnh tế. Áo Balmain đệm vai góc cạnh, dáng áo ngắn, màu trắng thuần khiết, bên dưới phối với quần ống rộng màu trắng, cảm giác phiêu dật. Mái tóc cũng được buộc thành đuôi ngựa cao, lại dùng keo xịt định hình để xử lý hết những sợi tóc con xung quanh, cô bạn bè nhỏ ngọt ngào bỗng chốc biến thành ngự tỷ chuyên nghiệp. Đàm Hi không […]

Chương 595: Trật eo, bà cụ mời đến nhà

Lục Chinh: “Ngoan nào, há miệng ra” “Um…” Một giây sau, hàm răng thất thủ, đáy mắt người đàn ông hiện lên ý cười, truyền dịch rượu ấm áp trong miệng vào miệng cố. Thoáng chốc, hương thơm tinh khiết tràn ngập, dư vị kéo dài. Đột nhiên Đàm Hi đảo khách thành chủ, hai tay ôm chặt lấy cổ người đàn ông, tiện đà nhảy lên, đôi chân thon dài đu quanh cái hồng rắn chắc tráng kiện của […]

Chương 594: Không phải là một người, còn có cả bạn gái nữa

Đàm Hi bĩu môi, rõ ràng là bản chất lưu manh bộc phát ra ngoài, còn dám đổ trách nhiệm lên đầu cô nữa sao? Đàm Hi chán ghét liếc nhìn đống khăn giấy hoành tráng chất thành đống trên bàn trà, giơ tay gạt hết tất cả vào trong thùng rác dưới chân. Cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Ừm, đây đã là lần thứ năm rồi. Nhìn lại kẻ đầu sỏ gây tội, gương mặt lạnh […]

Chương 593: Đại điềm điềm có cắn c u không? có!

Lục Chinh sớm nắng chiều mưa, không chịu được dùng sức mạnh hơn. Mặt Đàm Hi trắng bệch, đau đến hít khí lạnh! Lúc này người đàn ông mới buông lỏng tay ra, trong lúc rủ mắt xuống mới đè nén đi sự áy náy và ân hận lại. “Anh điên rồi à?!” Đàm Hi xoay người lại, đôi mắt long lanh đầy ấm ức, càng nhìn lại… càng khiến người khác muốn ức hϊếp. Hơi thở người đàn ông […]

Chương 592: Căn phòng giường nước, sự cám dỗ của váy đen

Lục Chinh là một người cẩn thận tỉ mỉ gần như là hà khắc, đặc biệt là đối với công việc. Việc hủy bỏ cuộc họp ngay khi gần diễn ra như thế này không phải là chưa có bao giờ, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì? Trong đầu Trần Khải lướt nhanh hành trình ngày hôm nay của boss, không phải xã giao, không phải đàm phán, thậm chí còn không phải bước chân ra khỏi của […]

Chương 591: Em còn định bắt anh ăn chay bao l u nữa

Chớp mắt đã đến ngày 16 tháng 5. Chỉ còn hai ngày nữa là đến vòng quyết đấu AC. Đàm Hi và Hứa Nhất Sơn xuất phát đến thủ đô. Lâm Tâm đã đến trước một tuần, làm công tác chuẩn bị, còn Lưu Diệu vẫn còn đang khổ sở xử lý công việc công ty, ngày mai mới đến được, do đó có ý phê bình kín đáo người làm chủ phủi lại công việc cho anh ta là […]

Chương 590: Sự trầm tư của hứa nhất sơn

Đàm Hi giải thích mọi chuyện cho hắn nghe. Hứa Nhất Sơn cười thật thà: “Em không hiểu gì về hàng hiệu, dù sao cũng đều là quần áo, mặc được là được.” Xem ra, khí chất thô thiển từ trong xương cốt vẫn còn đó. Nhưng có một số thứ vẫn phải từ từ, nếu chỉ cấp bách vì cái trước mắt khó tránh khỏi bị người người chê cười. Vào cửa hàng, chọn quần áo. Đàm Hi nhìn […]

Chương 589: Anh chàng thô kệch hóa thành người đàn ông mạnh mẽ

Lớp học buổi tối chỉ cách Đại học T một con phố, hơn nữa hai sân vận động còn đối diện với nhau, thế nên học sinh, sinh viên hai bên thường hẹn nhau chơi bóng rổ. Dần dần, bác bảo vệ cũng chẳng nghiêm khắc nữa, chỉ cần đưa thẻ học sinh lớp bổ túc ra là có thể đi qua cổng phía Tây gần sân bóng rổ nhất rồi. Lúc Đàm Hi tới thì Hứa Nhất Sơn đang […]

Chương 588: Ở bên nhau

Nhiễm Dao: “Em thích anh.” Tống Tử Văn: “Nếu không chê anh già, vậy chúng ta ở bên nhau đi.” Nhìn nhau cười. Rốt cuộc người đàn ông cũng có thể quang minh chính đại kéo cô vào lòng, quả nhiên, eo rất nhỏ, anh ta chỉ chụm hai tay lại là có thể nắm được hết rồi. “Anh đừng có sờ, buồn…” Nhiễm Dao né tránh. “Ngoan, giờ không thể động đậy được đâu.” “Tại sao chứ?” “Vì lửa […]