Chương 667: Đàn em ngốc nghếch đáng yêu, đổi cách

GỌI “Không nên tha thứ thì tại sao tôi phải tha thứ chứ?” Cằm Đàm Hi hếch lên, khóe môi tràn ra một nụ cười. “Vậy nên, Kiều Hải đáng được tha thứ ư?” “Đương nhiên.” “Bởi vì bị ép buộc à?” “Chuyện đó… hình như cũng là một lý do.” “Còn có lý do khác sao?” Đàm Hi thu lại nụ cười, ánh mắt thâm trầm: “Tôi nghe nói Kiều Hải đã từng cứu anh đúng không?” n Hoán […]

Chương 666: Đàm hi, cô cảm thấy sao?

Thì ra, một phút đồng hồ lại dài như thế. Giày vò, rối rắm, giãy giụa, đến cuối cùng phòng tuyến tâm lý cũng sụp đổ, một thân ảnh gầy yếu bước ra từ trong đám người. Phịch… Quỳ bò xuống đất. “Anh Hoán, em xin lỗi.” m thanh run rẩy, gương mặt trắng bệch như tro tàn. Hắn vừa có vẻ sợ hãi lại vừa có vẻ không sợ. Cái trước là xuất phát từ bản năng, cái sau […]

Chương 665: Mặt n hoán lại chẳng hề biến sắc

Chỉ với hai vấn đề này đã có thể nhìn ra địa vị của n Hoán hiện tại trong hội Ám Dạ hoàn toàn không thấp. Có thể điều động tay đấm chuyên nghiệp, còn có thể làm cho cái “ông Thành” gì đó phải khom lưng uốn gối, hiện giờ muốn đánh tàn phế một người lại dễ như trở bàn tay. Đàm Hi nhướng mày, tầm mắt xẹt qua bóng dáng cao lớn, đĩnh đạc và lạnh lùng […]

Chương 664: Chị d u có vẻ rất có học đấy

Nhưng sự thật đã chứng minh, không những n Hoán dám mà hắn còn dám cực kỳ tàn nhẫn! “Đánh gãy đùi phải của nó…” Giọng nói thoang thoảng như ma âm văng vẳng khắp trong nhà kho được buột ra từ miệng một người đàn ông xinh đẹp tuyệt mỹ như yêu tinh càng làm cho không khí thêm quỷ dị. Đám người áo đen chỉ nghe mệnh lệnh làm việc, y như những cỗ máy không có ý […]

Chương 663: Không có ngu nhất, chỉ có ngu hơn

Đàm Hi làm bộ muốn chấm lửa, ánh mắt quyết đoán như thể một con bạc đang định được ăn cả, ngã về không. “Khoan đã! Có chuyện gì cứ từ từ nói, đừng xúc động!” “Lui về sau.” Mặt Đàm Hi không có chút cảm xúc nào. Ba gã đàn ông do dự, đưa mắt nhìn nhau. Ánh mắt Đàm Hi chợt trở nên hung ác. Cô làm động tác ném bật lửa ra, “Tôi đến ba tiếng, không […]

Chương 662: G y hấn ẩu đả, vung tay đánh nhau

Sắc mặt n Hoán lập tức biến đổi. Đàm Hi cũng nhảy từ trên bàn xuống, vẻ mặt lạnh lùng. Bên ngoài truyền vào những tiếng la hét đánh đấm và tiếng chửi, có thể thấy là vô cùng hỗn loạn. Bên gò má của tên đàn em vào báo tin đã sưng lên thành một cục, chỉ nghe hắn nói trong hoảng loạn: “Thằng khốn Đại Phi dẫn người vọt vào, không nói gì đã dùng gậy sắt đánh […]

Chương 661: Không ngờ lại là hắn, cố hoài cẩn!

Trên đường lái xe trở về, Đàm Hi vẫn luôn nghĩ không biết người kia là ai, rốt cuộc có mục đích gì. Lúc đầu, cô nghi ngờ là Sâm Đóa Nhi, nhưng nghe ý của n Hoán thì nếu đối phương có quan hệ với cả đám cấp cao của hội Ám Dạ thì nhất định còn có địa vị hơn thế. Chẳng lẽ là Tần gia? Không, hẳn là không phải. Nếu đúng như thế thì kế hoạch […]

Chương 660: Cho tôi một điếu thuốc

“Cái này đúng là khó nói lắm.” Đàm Hi giữ lại ý kiến của mình. Khóe miệng Sầm Đóa Nhi run rẩy, dù gì cô ta cũng có cấp bậc Tổng giám đốc đấy nhé? Không thể nể mặt nhau chút nào sao… Bỏ đi! Đàm Hi là loại người chỉ còn chả muốn dây vào, cố nhịn! “Nếu cố sợ tôi lật lọng thì tôi có thể hoàn thành điều kiện trước, sau khi xong rồi cô giúp tối […]

Chương 659: Ông có thang vượt tường, tôi có kế đàm hi (3)

Đặc biệt là Mã Cảnh Quốc, mặt còn thối hơn phân. Má phồng lên, cổ bạnh ra, nhìn y như một con cóc già. Cục diện sau một trận náo loạn đã hoàn toàn bị đảo ngược… Lúc đầu là bọn họ ép Sẩm Đóa Nhi từ bỏ quyền điều hành và ghế chủ tịch. Giờ Sẩm Đóa Nhi lại ép bọn họ lựa chọn giữa “cắt thịt nuôi chim ưng” và “cá chết lưới rách“. Trên mặt mọi người […]

Chương 658: Ông có thang vượt tường, tôi có kế đàm hi (2)

:ời này vừa nói ra, cả hội trường im phăng phắc, sau đó… “Ông Mã, ông nói vậy là có ý gì?” “Chơi đùa như khỉ ư?” “Nói cho rõ ràng xem nào.” Mã Cảnh Quốc nhìn thẳng vào Sầm Đóa Nhi, cười lạnh: “Tôi nghĩ mọi người chắc đã quên nguy cơ lần này rốt cuộc là do ai tạo ra rồi! Ai mới là người khởi xướng ra nó!” Cả đám đông sự hoàn hồn, đúng thế! Người […]