Chương 687: Mickey và minnie, a văn và dao dao

Những thứ cần khi đi ra đường đều đã có cả, bao gồm urgo, dầu gió, thuốc chống say nắng. “Trời… Anh cho người chuẩn bị khi nào vậy?” Sao cô không biết chứ. “Tối qua.” Quả nhiên là lãnh đạo, biết nhìn xa trông rộng… muốn không khâm phục cũng khó. Nhiễm Dao đột nhiên nhớ ra: “Trong đó có sữa chua không?” “Co.” Lần này thật sự phục sát đất luôn rồi. Hai phút sau, một chiếc xe […]

Chương 686: Thời gian anh tắm hôm nay hình như hơi dài

Trước đó, đối với những kiến thức về chuyện ân ái thì Nhiễm Dao chỉ biết qua truyện ngôn tình. Chẳng qua là tắt đèn rồi cởi đồ, con trai nằm lên trên, con gái nằm ở dưới, rồi 1 2 3 cùng vận động. Còn chi tiết hơn nữa thì tự động não đi. Tóm lại một câu: tất cả đều kịch bản hết. Có lẽ lúc đầu cũng có chút tò mò, xem nhiều rồi thì cảm thấy […]

Chương 685: Anh không cần nhịn, em đồng ý

“Thật không?” Nhiễm Dao dịu dàng nhìn anh, giọng mũi đặc sệt. “Cô bé ngốc.” Anh lau nước mắt trên khóe mắt của cô đi. Người đàn ông nắm lấy tay cô gái nhẹ nhàng nắn bóp, “Em còn trẻ, thậm chí còn chưa bước ra ngoài xã hội, vì vậy không thể nào hiểu được sự tàn nhẫn và lạnh lùng của thế giới này đâu.” “Em không hiểu.” “Em còn trẻ mà.” Người đàn ông than thở, mới […]

Chương 684: Tống tử văn, nếu em thích anh

“Kính thưa quý khách, máy bay đã đáp xuống sân bay Hồng Kiều, nhiệt độ bên ngoài là…” Di chuyển thẳng một mạch đến sảnh, Nhiễm Dao vẫn chưa dám tin. Rõ ràng hai tiếng trước, cô và Tống Tử Văn còn ở dưới chân Hoàng Thành, sao chớp mắt đã ở Ma Đô rồi? “Cô gái ngốc, tỉnh lại nào.” “Dạ… à, chúng ta thật sự đã tới Giang Châu rồi sao?” Tống Tử Văn móc điện thoại, mở […]

Chương 683: C y đại thụ già vạn năm cuối cùng cũng nở hoa rồi

10 giờ tối Kết thúc trận đấu, Tống Tử Văn quay qua nhìn cô gái ngồi bên cạnh yên lặng đến kỳ lạ, thì ra cô đã ôm gối ngủ mất rồi. Gò má mũm mĩm, làn da vừa trắng vừa mịn, dù xích lại nhìn gần cũng khó mà thấy được lỗ chân lông. Hàng mi dày, giống hai cánh quạt. Lúc này cứ yên tĩnh ngủ, ngoan đến nỗi làm cho lòng người rung động. Anh kéo cái […]

Chương 682: Ông chú biết yêu thương, rất cưng chiều cô vợ bé nhỏ

“Mập chút mới xinh.” Lão cán bộ nói, giọng ngọt ngào. MP “Thật không?” “Thật.” “Vậy hôm nay em ăn thêm một bát!” “Được.” Nụ cười trên mặt cô gái bé nhỏ lại trùng xuống: “Nhưng… không tiêu hóa nổi thì sao?” “Anh mua sữa chua rồi.” Hai người vốn đã ngồi rất gần, Nhiễm Dao nhẹ nhàng nhổm qua, hôn lên má của anh, “mua” một tiếng thật kêu, “Anh thật tốt!” Ánh mắt Tống Tử Văn hơi chững […]

Chương 681: Lúng túng bị nhìn thấy hết, không nghe

KHÔNG NGHE Nhiễm Dao vốn dĩ chỉ muốn tắm gội đơn giản, nhưng bồn tắm xoa bóp quá thư giãn. Lần trước đến vẫn chưa có, chắc là gần đây mới lắp thêm vào. Ngâm xong, tắm gội, cô lấy một cái khăn tắm quấn lấy toàn thân. Lúc mặc quần áo Nhiễm Dao mới phát hiện mình quên không lấy qυầи ɭóŧ. Lần này thì xong rồi… May là áo trên đủ dài, miễn cưỡng vẫn che được qua […]

Chương 680: Tiểu công trúa đến thủ đô, lão cán bộ đi mua thức ăn

Cùng lúc đó, tại chung cư gần tòa nhà thị chính. Buổi chiều Nhiễm Dao đã tới, kéo theo chiếc vali to đùng. Sau khi xuống tàu cao tốc là cô tới đây ngay. Tống Tử Văn không có ở đây. Cũng may là cửa sổ thông gió có giấu một chiếc chìa khóa dự phòng, sau khi cô lấy xong thì mở cửa vào nhà. Chỗ đặt chìa khóa dự phòng là do Tổng Tử Văn lần trước nói […]

Chương 679: Nhận tiền làm việc thôi mà

Rất nhanh sau đó, một chiếc xe Changan đỗ vào bãi đậu xe. “Đến rối!” Lương Tử đón xe, cửa xe tài xế và ghế phụ lái mở ra, có hai đàn em xuống xe. “Anh Lương!” “Vất vả cho các anh em rồi, người đâu?” “Ở đằng sau xe. Hai kẻ bắt cóc bị đánh ngất rồi trói lại với nhau.” Trình Vũ trên đường đến đã ăn mấy miếng sô cô la, tuy khá thê thảm, nhưng đã […]

Chương 678: Mượn sức chống sức, chế ngự từ xuyên

“Sự việc đã đến bước này, có tính kết thúc thế nào?” Từ Xuyên áp chế sự phẫn nộ của bản thân, cất lên giọng trầm trầm. Đàm Hi đột nhiên dịu giọng xuống, trong mắt không còn nét lạnh lùng: “Nói cho cùng, việc này không liên quan đến đồng sự Từ nhiều, ông cũng do có người giật dây mà thôi.” Nghe cô nói vậy, Từ Xuyên không những không thở phào nhẹ nhõm mà trong mắt ngược […]