Chương 797: Đồ Chơi

Giọng nói quen thuộc, ngữ điệu quen thuộc, Đàm Hi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt như cười như không của anh, cô bỗng nhiên mỉm cười. Bạn học, hình như em có… thành kiến với cây súng này? Rất tốt, đã lâu không gặp, vừa gặp mặt liền mở miệng gọi cô là “bạn học”! Ha…. “Huấn luyện viên, lời của thầy có ý gì?” Ánh mắt Lục Chinh khẽ tối lại, huấn luyện viên? “Hóa ra, […]

Chương 796: Vấn đề của em, chỉ có huấn luyện viên lục

MỚI CÓ THỂ GIẢI ĐÁP Chỉ thấy một bóng người thẳng tắp, mặc đồ rằn ri, mũ quân nhu, trong lúc bước đi khí thế lắng đọng, nghiêm túc uy phong. Cho dù bị nón che đi, chỉ có thể nhìn thấy cằm, miệng và 2/3 sống mũi, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến vẻ điển trai của anh. Không phải vẻ đẹp như gốm sứ, cũng không tinh tế như ngọc thạch, nếu phải đem anh ra so […]

Chương 795: Thần tượng của cậu rất có khả năng là người đàn ông của tớ

Hứa Trạch thấy cô phản ứng bình thường, nhất thời thấy không vui: “Có biết bộ đội đặc công không?” Đàm Hi gật đầu: “Biết một chút.” “Bằng đường nào?“. “Phim truyền hình, điện ảnh, sách vở.” Hứa Trạch trợn mắt, “Những thứ kia đều là vớ vẩn!” “Nói cứ như cậu hiểu rõ lắm vậy…” “Tóm lại hiểu rõ hơn cậu.” “Phải không đó?” Đàm Hi nghi ngờ. “Xem ra hôm nay ông đây không lộ một tay, thì […]

Chương 794: Lục tướng quen biết đàm hi?

“Đàm nào, Hi nào?” Lục Chinh lên tiếng, mắt ánh lên tia sắc bén, nhưng chớp mắt đã biến mất. Lúc này Lý Thiệu Giang mới chú ý đến còn có một người nữa ngồi bên cạnh Thời Cảnh, vẻ ngoài xuất chúng, khí thế bất phàm: “Vị này là…” “Lục Chinh” Lý Thiệu Giang sửng sốt, cái tên này hình như nghe qua ở đâu rồi… Giầy tiếp theo, ông ta đột nhiên trợn to hai mắt, “Lôi… thần?!” […]

Chương 793: Nữ sinh viên kia tên là gì?

“Báo cáo!” Một giọng nói vang dội bỗng chen ngang vào, vừa ngắt lời Phó Kiêu vừa thu hút mọi ánh nhìn của mọi người. Tần Văn Hải nói tiếng xin lỗi: “Là lính cẩn vụ của tôi. Có việc gì sao?” “Báo cáo Thủ trưởng! Thiếu tướng Lý đang ở bên ngoài…” Tần Văn Hải đột nhiên cau mày, chưa kịp lên tiếng thì Lý Thiệu Giang đã sải bước tiến vào: “Lão Tần, tôi nghĩ tới nghĩ lại […]

Chương 792: Lục chinh, biệt danh lôi thần

“Lão Phó? Sao cậu vẫn chưa đi?” Chu Dân từ của ló đầu vào. “Nghe điện thoại.” “Xong rồi?” “Ừ.” Chu Dân ngoắc tay, “Vậy cùng đi thôi.” Hai người dọn dẹp xuống lầu, Lý Khuê đã đợi ở đó. “Đến rồi à.” Chu Dân gật đầu, “Động tác của cậu nhanh thật, đợi bao lâu rồi?” Lý Khuế: “15 phút 8 giây.” “Chậc, tính toán cũng khá chuẩn xác đấy nhỉ!” “Cậu cho rằng ai cũng đỏm dáng như […]

Chương 791: Tiểu lưu xin lỗi, người đứng sau con số kia

Nghe ra rất thiện ý dễ chịu, nhưng thật ra lại là đe dọa ép bức. “Em đưa điện thoại cho người trực ban.” Đàm Hi cười, nhét ống nghe vào tay Tiểu Lưu: “Tìm cô đấy.” Tiểu Lưu bán tín bán nghi, alo một tiếng, cũng không biết Phó Kiều ở đầu dây bên kia nói những gì, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch: “Vâng… Tôi hiểu… Ngài yên tâm…sẽ không có lần sau…” Kết thúc cuộc […]

Chương 790: Lục nhị bổ dao, phòng ngừa hậu hoạn

Cùng với giọng nói điện tử “Chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ”, xe nổ máy, lao đi như đạn, hòa mình vào trong bóng tối. “Nôn nóng nhỉ? Cái tốc độ này…” Muốn xông pha hết mình sao? Ha! Lục Chinh không đáp lời. Thời Cảnh mỉm cười, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ trêu chọc: “Tôi nói này Lão Lục, tốc độ tát vào mặt của cậu cũng khá nhanh đấy, xin hỏi một chút, cậu có […]

Chương 789: Thông báo thị sát, nhị gia đang tới

Phó Kiêu dừng lại, rút chìa khóa xe ra, “Xuống xe.” Sau đó đưa Đàm Hi vào phòng làm việc trên lầu hai, Tần Văn Hải và Đặng Yến đã có mặt. “Bạn học Đàm Hi, em đến rồi, mời ngồi.” Xem ra hai người đã đợi được một lúc. “Trung tá Phó làm việc không nhanh nhẹn gì cả,“ Đặng Yến nói nửa thật nửa đùa, “Chặng đường không xa lắm mà đến trẻ tận nửa tiếng, sao thế, […]

Chương 788: Thoát th n, tố cáo và tự thú

“Cô dám!” Đàm Hi “à” một tiếng, mắt vì vẻ kinh ngạc, “Nghe giọng điệu của ngài, chẳng lẽ việc này là cơ mật của quân đội, không được tiết lộ?” Giờ Lý Thiệu Giang mới phát giác rằng ông ta đã bị dắt mũi, cái gì nên nói, không nên nói đều nói sạch sẽ ra hết. “Được! Được lắm! Anh hùng xuất thiếu niên, tôi đã xem thường bản lĩnh của cô!” Đàm Hi chỉ xem như lời […]