Chương 807: Có vài loài hoa chỉ có ong vò vẽ mới có thế hái

Đôi mắt của Lục Chinh đen tối sâu thẳm, khó phân biệt được cảm xúc bên trong. | Thời Cảnh quan sát một năm một nữ đang đi sánh đôi nhau trên sân huấn luyện phía xa, từ khoác vai, đến kéo kéo đẩy đẩy, anh ta đều cảm thấy thổn thay cho Lão Lục. Biết ngay cô nàng kia sẽ không an phận mà! “Người anh em, có cẩn tôi dạy dỗ tên nhóc ranh kia thay cho cậu […]

Chương 806: Lời mời của hứa trạch, tình địch xuất hiện

“Ối chà, tính tình cô gái nhỏ đây sao mà nóng thế!” Hứa Trạch cười. “Nóng cái đầu cậu! Tớ đây là cô gái nhỏ, cậu là tiểu soái ca! Không! Tên mặt trắng!” Hứa Trạch sở mũi, lúc nãy còn bình thường mà, sao lại tức giận rồi? Chẳng phải chỉ gọi một tiếng “cô gái nhỏ” thôi sao, có đáng thế không? Phụ nữ đúng là thứ sinh vật kỳ lạ. Hứa Trạch tỏ vẻ: Ông đây không […]

Chương 805: Liếc mắt đưa tình, ngược chó từ xa

Lúc trước còn trách anh giả vờ không quen biết, bây giờ anh không giả vờ thì cô ấy lại bắt đầu, Chỉ thở dài, lòng dạ phụ nữ như kim đáy bể, quả thật không thể mò được. Thôi vậy, cứ mặc kệ cô ấy thích làm thế nào thì làm. Lục Chỉnh âm thầm rót một ly trà, đẩy đến bên tay Đàm Hi. Thời Cảnh cầm lên, đưa đến trước mặt cổ: “Mau uống một lớp đi.” […]

Chương 804: Lén lút, đàm hi thẳng thắn

“Huấn luyện viên Chu, em đi theo đội trưởng Thời đến ăn ké, không hoan nghênh ạ?” Đàm Hi mỉm cười, sự xảo 1 quyệt thoáng xuất hiện trong mắt. “Không… không phải…” Chu Dần do quá chấn động, nên nói lắp, tầm nhìn đảo qua lại giữa hai người Đàm Hi và Thời Cảnh. Phó Kiều và Lý Khuê cũng âm thầm quan sát, ánh mắt lộ ra vẻ dò xét. So sánh ra, người làm tiêu điểm chú […]

Chương 803: Chuyện tốt bị phá hỏng, độc th n chịu bạo kích

Lúc tập hợp nhớ, lúc chạy bộ nhớ, lúc ngủ nhờ, trong mơ mới có thể gặp được nhau. Hôm nay, anh ở trước mặt em, rất chân thật. “Lục Chinh,“ Đàm Hi gọi tên anh, ánh mắt sáng rực: “Anh có nhớ em không?” Anh nhìn lại, bờ môi dần nở nụ cười. Anh nói, “Nhớ.” Bất kỳ lúc nào, mỗi phút mỗi giây. “Sao anh không trút hết nỗi lòng với em?” “Trút thế nào?” “Còn phải cẩn […]

Chương 802: Không tiện, lớn tiếng một chút

Đàm Hi đưa tay lên lau nhưng chẳng có gì. Cô đột nhiên bừng tỉnh, nhảy cẫng lên như bị giẫm phải đuôi: “Huấn luyện viên, bây giờ là ban ngày, thầy giở trò lưu manh trước mặt sinh viên, không được ổn cho lắm đâu nhỉ?” “À, ý của em là buổi tối sẽ ổn chứ gì?” “Còn nữa.” Lục Chinh ngừng cười, ánh mắt âm trầm: “Em gọi anh là gì?” “Huấn luyện viên đó, huấn luyện viên […]

Chương 801: Không chỉ nhìn trộm, mà còn cưỡng hôn

Lục Chinh viết xong báo cáo công tác, vừa đặt bút xuống, trong phòng bỗng vang lên tiếng chuông điện thoại. Anh đứng dậy, đi đến bàn cạnh giường, điện thoại đặt trên tủ đầu giường đang đổ chuông tưng bừng. Anh nhấc ống nghe lên: “Tôi là Lục Chinh.” “Nghe nói cậu đích thân vào sân dạy nhóm sinh viên kia bắn súng?” Giọng nói già nua chắc nịch, nhưng lại mang theo ít ý cười và hiền hòa. […]

Chương 800: Kẹo thập cẩm, anh làm trò mèo gì đó

Khoảng 15 phút sau, xe việt dã dùng trước một cánh cổng lớn. Đàm Hi quan sát từ bên trong cửa xe, một tòa nhà nhỏ 4 tầng, không cao lắm. Cô mới đến qua cách đây không lâu, đi văn phòng của Tần Văn Hải, nghe kết quả xử lý về chuyện của Hoàng Liên, hôm nay cũng xem như đi đến chốn cũ. “Đến rồi! Là ở đây.” “Cảm ơn nhé!” “Không… cần khách sáo…” Đàm Hi xuống […]

Chương 799: Đi tìm đại điềm điềm thôi!

Đợi đến khi tiếng nghị luận giảm dần, chiến sĩ mới bắt đầu báo thành tích cá nhân: “An An 100 điểm!“. Fuck! 10 phát đạn, đều trúng hồng tâm. Mọi người cảm thấy, cả thế giới đều trở nên huyền ảo. 100 điểm, điểm tối đa, là khái niệm gì đây? Đừng nói những sinh viên này chưa từng thấy qua. Ngay cả những người thường ở bộ đội như chiến sĩ kia cũng rất ít có cơ hội […]

Chương 798: Em nói xem có th n hay không?

Chu Dân cũng kinh ngạc không ít. Anh ta chính mắt nhìn thấy Lục Chinh từ chối những nữ sinh cố tình kiếm chuyện, cố ý cưa cẩm thế nào, lần này lại đối xử khác biệt với Đàm Hi, lại liên tưởng đến lúc trước anh từng hỏi qua chuyện của Hoàng Liên… Trong lòng giật mình, trừ phi hai người này… Suy nghĩ không điển vừa trồi lên, lại bị lý trí đè xuống. Việc này không thể […]