Chương 857: Vật lộn đối kháng

“Cô ta tìm cậu có việc gì?” Hàn Sóc đi đến bên cạnh, vẻ mặt tò mò hỏi. “Xin lỗi.” “… Dù gì cũng tốt hơn cái đứa Tiểu Nhã kia, ít nhất lương tâm cô ta chưa bị chó cắn mất.” Hạng mục huấn luyện hôm nay vẫn như bình thường, trước tiên là mang trang bị nhẹ chạy 5 cây số, chạy xong về ăn cơm sáng ở căng tin. Ăn xong cả đội tập hợp chỉnh đội […]

Chương 856: Có con chó sói lớn

Cầu xin Từ điển nửa đời đầu của Nhị Gia không hề xuất hiện hai từ này! Hôm nay lại càng không. Đàm Hi còn chưa vui mừng được bao lâu, chớp mắt đã bị con sói đói nào đấy nhào tới, cuối cùng ăn sạch sẽ, đến xương cốt mảnh vụn cũng không xót lại. Ngầu chưa tới 3 giây là đây. “Con cầu xin nữa không? Hửm?” Đàm Hi sắp bị rung đến chết, do ai đó động […]

Chương 855: Thừa lúc trời tối đen gặp điềm điềm

Chu Dân sững sờ. Lý Khuê như bị sét đánh. “Lão Phó, gan tôi nhỏ lắm…” Không thể chịu được đâu. “Cậu nói đùa cái gì vậy? Thật là lạnh sống lưng quá đi.” Phó Kiểu: “Không tin thì thôi.” Nói xong, quay lưng muốn đi khỏi. Lý Khuế và Chu Dân mỗi người một bên trái phải, ép anh ta vào thế gọng kiểm. “Ai cho cậu đi hả?” “Nói cho rõ đi.” “Lôi Thần và Đàm Hi? Thật […]

Chương 854: Bạn trai đàm hi là lôi thần

Thật ra ngẫm nghĩ kỹ mỗi một câu nói của Đàm Hi thì sẽ phát hiện mỗi một câu nói của cô đều có mục đích rõ ràng, một từ không biết” đã phủi sạch bản thân một cách sạch sẽ. Bọn họ thật đúng là chẳng dám làm gì cô. Không tính đội bảy đã đánh một trận đẹp đẽ ra sao, điều quan trọng là Đàm Hi còn chưa vào trong biên chế, không tính là lính chính […]

Chương 853: Kẻ không biết, không có tội

Thưa thầy, tại sao lại hỏi vậy ạ?” Hứa Trạch không hiểu, “Ai nghĩ ra quan trọng vậy sao? Phần tử khủng bố chất hết, con tin được bảo đảm an toàn, diễn tập hoàn thành mỹ mãn, mọi việc xem như kết thúc. Giờ đây hỏi những điều này có cần thiết không?” Đây cũng là lần đầu tiên cậu ta có thái độ mạnh mẽ trước mặt huấn luyện viên. Đàm Hi thấy lạ, nghiêng đầu qua nhìn […]

Chương 852: Lão lục, mang người đến rồi đ y

Quan hệ của đội một và đội bảy không tốt lắm, nhưng cũng không đến nỗi quá tệ. Trước đây, nước sông không phạm nước giếng, không ngờ lần này lại chủ động bắt chuyện, ở một tầng nghĩa nào đấy cũng xem như đằng ấy bắt tay làm quen trước rồi. Hứa Trạch không ngu, dù sao cũng biết thời thế, thêm một người bạn thì ít một kẻ địch, có gì mà không vui chứ? Bên phía Đàm […]

Chương 851: Sự thật là…

Cơn giận dữ của Thời Cảnh không hề có dấu hiệu giảm đi mà là càng ngày càng bùng nổ hơn. “Là một đội trưởng, cậu dễ dàng bỏ rơi lính của mình, như vậy có đúng không?” “Đội ba tuy đến trước nhất, nhưng cái giá là hy sinh hai thành viên. Thành công như vậy không có ý nghĩa gì cả! Trong chiến tranh, dùng mạng người để đổi lấy sự thắng lợi là cách làm thô thiển, […]

Chương 850: Tát mặt ngay tại chỗ, kẹo thập cẩm v5

Hứa Trạch đảo mắt lại nhìn. Nơi ánh mắt giao nhau, tia lửa nổ tung tóe. “Trần Tự, cậu làm vậy là đang… khoe khoang với tôi sao?” “Không, tôi đang nói với cậu sự thật,ac để cậu thấy sự khác biệt của hai chúng ta.” “Ha…” Hứa Trạch đột nhiên bật cười, không biết là do tức giận hay do bị chọc cười, “Nhắc cậu một cầu, huấn luyện viên còn chưa tuyên bố kết quả, đừng mừng quá […]

Chương 849: Hy sinh và bị hy sinh

Là một trong những đội quân tinh anh thường trú tại căn cứ quân sự Tây An, lữ đoàn Tinh Quang xưa nay vốn có trình độ cao hơn mặt bằng chung, nhưng lần này lại té ngã, tin chắc rằng chưa đến một ngày tin tức sẽ lan truyền đến tại vị Thủ trưởng, đến lúc đó… Dù sao thì lính của lữ đoàn Tinh Quanh sau này đừng mong được yên ổn nổi nữa. Làm việc cần suy […]

Chương 848: Kinh ngạc

Căn cứ Bộ Tư Lệnh. “Cái gì!?” Thời Cảnh từ ghế ngồi đứng bật dậy, trong mắt hiện rõ vẻ không thể tin được. Lục Chinh, Phó Kiêu, Chu Dân, Lý Khuê đồng loạt nhìn về phía anh ta. “… Được, tôi biết rồi, các việc còn lại cậu sắp xếp đi, ngoài ra, cử xe đưa họ về doanh trại” Cho đến khi đặt ống nghe xuống, Thời Cảnh vẫn còn chưa phản ứng lại được. Lục Chinh: “Chuyện […]