Chương 867: Chấp hành hành động chém đầu

“Có!” Trình Cương đứng nghiêm theo phản xạ có điều kiện. “Anh mau đi xem tình hình camera giám sát, tùy thời báo cáo cho tới vị trí ba chiếc máy bay trực thắng kia.” “Rõ!” Lúc này, Thời Cảnh cũng chẳng nói Đông nói Tây nữa mà thả người đi luôn, vô cùng sảng khoái. Khóe miệng Trình Cương giật giật, nhanh chóng rời đi. Phương Mãn liếc nhìn Thời Cảnh một cái, sau đó lại hừ một tiếng […]

Chương 866: Ý đồ Tới của lôi thần

Phương Mãn gì cũng tốt, chỉ có dáng người là gầy, thuộc về loại hình có ăn bao nhiêu cũng chẳng thấy béo, vừa nhìn đã có cảm giác như người suy dinh dưỡng vậy. Chính vì lý do này nên anh ta mới bị lỡ duyên với bộ đội đặc công, đi lên con đường hoàn toàn khác Lục Chinh. Vốn dĩ hai người đều là sinh viên tốt nghiệp trường quân đội cùng khóa với nhau. Lục Chinh […]

Chương 865: Mượn chỗ ngồi

“Một Đại tá, một Thiếu tướng, hơn nữa bọn họ còn mặc trang phục huấn luyện ngoại quân.” “Ngoại quân?” Ánh mắt Phương Mãn lộ ra sự kinh ngạc. Căn bản không thể nào! Từ 12 giờ đêm qua, lấy bộ chỉ huy làm trung tâm, trong phạm vi 250 kilomet quanh đây đều thuộc phạm vi diễn tập quân sự. Người không tham dự thì không thể tiến vào. Dân cư bên trong cũng chỉ có thể ra chứ […]

Chương 864: Dự tính trước

Lên máy bay đủ hết rồi, Hứa Trạch đóng cửa khoang lại, máy bay trực thăng cất cánh trong tiếng vang ầm åm. Lục Chinh và Thời Cảnh đứng yên tại chỗ nhìn theo ba chiếc máy bay dần bay xa. “Lão Lục, chúng ta làm thế này liệu có liều lĩnh quá không? Tuy rằng bọn họ đã được huấn luyện một thời gian, nhưng gà mờ thì rốt cuộc vẫn chỉ là gà mờ, sau có thể chống […]

Chương 863: Lữ đoàn tia chớp. Bắt đầu diễn tập

“Đội trưởng, cậu đang lầm bầm cái gì thế hả?” Hàn Sóc tò mò, ánh mắt lộ ra vẻ thăm dò. Tạ Từ đứng ngay bên cạnh Hứa Trạch nên nghe rõ ràng hơn, lập tức đặt câu hỏi: “Cái gì thật hay giả thế?” Đàm Hi cũng nhìn về phía cậu ta. Trên mặt Hứa Trạch không nên được sự trầm trọng: “Lúc trước nghe nói là bộ đội ở quân khu Tây Nam, tớ tưởng chỉ là lực […]

Chương 862: Đêm trước diễn tập qu n sự

Nhưng chỉ có người của đội bảy mới biết Tiểu Công Trúa Nhiễm Dao rốt cuộc là một báu vật lớn tới mức nào. Ngày thường thì chẳng phát hiện ra điều gì, nhưng một khi đã tiến vào vùng núi hành quân vào sinh tồn dã ngoại thì Nhiễm Dao chính là “la bàn di động” và “bản đồ sống biết hít thở“. Thời gian vội vàng trôi qua, đảo mắt một cái, năm ngày huấn luyện cuối cùng […]

Chương 861: Lòng hiếu thắng và ham muốn chiến

ĐẤU Phó Kiêu cũng không biết mình đã đứng ở cửa được bao lâu rồi. Năm phút đồng hồ? Mười phút? Mười lăm phút Từ sau câu “Cởϊ áσ khoác ra” kia, bàn tay nâng lên của anh ta liền cứng đờ trong không trung, hoàn toàn không có cách nào hạ xuống cánh cửa kia được nữa. Mà tờ giấy A4 được anh ta cầm trên tay, vì dùng sức quá mức nên đã xuất hiện nếp uốn. Trong […]

Chương 860: Anh đau lòng

Kết thúc cuộc nói chuyện, Lục Chinh sắp xếp lại các báo cáo đã đọc xong, bỏ vào túi đựng tài liệu rồi cất vào trong ngăn kéo. Đứng dậy, vòng qua bàn công tác, lấy từ trong tủ đứng bên phải ra một lọ dầu hoa hồng. Thực ra, ngay khi chuông điện thoại vừa đổ là Đàm Hi đã tỉnh lại rồi, có điều cô vẫn chẳng muốn động đậy, vì lười. Dường như đã lâu lắm rồi […]

Chương 859: Nước, hay là miệng?

Xe việt dã dừng lại ở tòa nhà chỉ huy. Đàm Hi đi theo sau người đàn ông, đến thẳng phòng làm việc. “Đại Điềm Điềm, em khát.” Lục Chinh rửa ly rồi giúp cô rót nước, “Từ từ thôi, nóng.” Chưa dứt lời, Đàm Hi đã hít một hơi lạnh: “Á…” Phỏng miệng rồi. “Đáng lắm!” “Hay là, anh giúp em thổi đi?” Lục Chinh ngồi bên cạnh cổ, duỗi tay ra, ôm lấy vai Đàm Hi, “Thổi gì?” […]

Chương 858: Nhiễm dao – Thẩm hàn, được yêu mà sợ

Hàn Sóc và Nhiễm Dao tổ thành một đội, len lén thu bớt lực. Hai người cứ thế qua được dễ dàng. Điều đáng nói ở đây là Tạ Từ và Thẩm Hàn. Hai người này một lời không hợp liền diễn một trận long phượng đấu nhau trước mặt mọi người. Mỗi chiêu thức đều ở đẳng cấp như trên sách dạy, người công ta thủ, ngươi lui ta tiến, đánh đến khó thể tách rời. Phó Kiểu đứng […]