Chương 40: Chó con, cút đi đánh răng ngay

Đàm Hi đột nhiên nghe lời như thế làm Lục Chinh thấy rất không quen. Trong lòng phát lạnh, tự nhiên thấy quỷ dị. Đàm Hi không nghĩ nhiều như thế bởi cô thực sự rất mệt. Hơn nữa, vừa rồi Lục Chinh đã nói là cô rất phiền toái, thế nên cô cũng không muốn nói nữa. Tối hôm qua bị sốt một trận, miệng vết thương nhiễm trùng, tuy rằng ý thức của cô không rõ nhưng cô […]

Chương 39: Tại sao lúc đầu còn gả vào đó?

Chớp mắt, nhét hết mọi hồi ức vào lại trong đáy lòng, Đàm Hi thở phào một hơi, nhếch miệng cười. Những cảm xúc rối rắm và phiền muộn dường như chưa từng xuất hiện, cô vẫn là cô nàng vô tâm vô tính lúc đầu. Mười chín tuổi… Cái tuổi thật đẹp! Chính là nắng gắt của lúc bảy, tám giờ buổi sáng, từ Viêm Hề trở thành Đàm Hi, nếu ông trời đã cho cô một cơ hội […]

Chương 38: Vòng hoa mừng

Khi thấy con gái như thế, Viêm Võ cực kỳ đau lòng, lại càng thêm áy náy. Lần nào say, Hề Hề cũng giống như một con mèo con ngoan ngoãn, yên lặng tựa vào đầu vai ông ta khóc, miệng thì gọi… “Mẹ ơi“. Lòng cha hiền lập tức mềm xuống, mềm tới mức có thể nhỏ thành nước. Lại nhìn trên cái trán trơn láng của con gái có một vết sẹo mờ, càng thêm áy náy. Thế […]

Chương 37: Luyện thành ăn chơi trác táng thế nào

Trời hửng sáng, căn phòng chìm trong yên lặng. Khi Đàm Hi mở mắt ra, suýt chút nữa thì bị ánh mặt trời chói lóa làm cho hoa mắt. Duỗi tay ra chắn, ánh nắng ấm áp xuyên qua khẽ tay, dường như chỉ cần co ngón tay lại là có thể nắm được sự ấm áp đó. Nhớ tới sự ấm áp trong giấc mơ, khẽ cười nhẹ. Mẹ vẫn cứ luôn ưu nhã như trong trí nhớ của […]

Chương 36: Mơ về những ngày thơ bé

Lục Chinh kinh hãi, thấy cô không bị làm sao mới thở phào một hơi, sau một lúc lâu, bật thốt một câu— “Chó con!” Chẳng bao giờ chịu yên. “Đau… Hề Hề đau…” Giọng nói mềm mại, yêu kiều nhẹ lay động trái tim. “Đau ở đâu?” “Mũi…” Lục Chinh nghiến răng, giữ bả vai rồi lật người lại, chỉ thấy mắt mũi Đàm Hi nhăn nhúm lại, khóe môi run rẩy. “Đau cũng phải nhịn! Ai bảo cô […]

Chương 35: Không dậy là cởi sạch đấy

Đỡ cô nằm xuống, Lục Chinh lại ngồi xuống sô pha đối diện với giường ngủ, đèn tường nhàn nhạt, bóng người cũng mờ ảo. Đột nhiên, tiếng điện thoại di động vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh. Xoay người, đi ra ngoài ban công, mùi thuốc đã tan hết, gió đêm làm người ta cảm thấy mát lạnh. “Alo.” “Thằng nhãi ranh, không biết chào người lớn à?! Ở trong bộ đội mấy năm nên quên hết […]

Chương 34: Hề hề muốn uống nước

Lắc đầu, tạm thời thoát khỏi cơn buồn ngủ, chống vào mép giường đứng lên. Lấy từ trong túi đồ ra một chai nước khoáng, vặn nửa ngày mà nắp bình vẫn cứ gắn chặt vào chai nước, mở không ra. “Ai~” Thở dài, sờ soạng ngồi trở lại giường, quả nhiên, người đã xui xẻo thì uống nước cũng gặp vấn đề. Nghỉ ngơi nửa phút, thật sự quá khát, đưa chai lên miệng để cạy nắp, hai tay […]

Chương 33: Sầm thị có hai người đẹp

Để khỏi bị lộ tẩy, Đàm Hi liền kéo Lục Chinh đi luôn. Đến khi Sầm Đóa Nhi tỉnh táo lại thì đã sớm chẳng thấy người đâu nữa. Vội vàng tới chỗ để xe, Đàm Hi loạng choạng ngã về trước, cũng may có Lục Chinh nhanh tay lẹ mắt nên đỡ được cô. “Mẹ! Đứa nào đá thùng rác đổ ra đây thế này?” Hầu kết của người đàn ông khẽ trượt, lắc đầu: “Chẳng biết nữa.” “Ý […]

Chương 32: Tôi là viêm hề, bạn gái của chinh chinh

Khẽ ừ đáp lại, lạnh tới mức không có tình cảm gì. Sầm Đóa Nhi vẫn cười, cũng không để ý lắm. Hiển nhiên, đã quen với con người tẻ nhạt này của Lục Chinh rồi. Mắt to tròn long lanh hơi đảo, Đàm Hi xoa cằm, đây phải chăng… có gian tình? “A Chinh, không nghĩ người bận rộn như anh mà cũng có thời gian tới trung tâm mua sắm.” “Ừ.” Không mặn, không nhạt. “Có rảnh không? […]

Chương 31: Nhị gia buộc dây giày cho cô

Có câu nói, đàn ông có ra gì hay không thì xong việc với biết được. Đàm Hi sống hai đời, lại từng chịu ảnh hưởng của giáo dục phương Tây, trong những ngày tháng hoang đường trước đây đã quá quen với cảnh nam nữ ân ái, vì thế rất có hiểu biết về chuyện này. Tuy rằng chưa từng súng thật đạn thật ra trận nhưng cũng học được không ít những chiêu trò ái muội. Giữa đàn […]