Chương 50: Một vở kịch hay

Lời Đàm Hi nói nghe có vẻ không vấn đề gì, nhưng suy nghĩ cẩn thận sẽ thấy thâm ý sâu xa trong đó khiến cho người khác không rét mà run. Trước tiên là bới ra lỗi lầm của Tần Thiên Lâm, nhưng không chỉ trích dựa trên góc độ đạo đức, mà lôi chuyện thể diện của Tần gia ra mà nói. Tần Tấn Huy vốn là người trọng thể diện, vừa nghe vậy còn ngồi yên được […]

Chương 49: Trở về tần gia

“Cô còn biết đường về nhà nữa sao?” Lục Thảo trách cứ nhìn cô, sắc mặt không mấy thoải mái. “Trong phòng bí quá, con ra ngoài cho dễ thở.” “Xùy… lắm chuyện!” Tần Thiên Mỹ hừ lạnh. Sầm Vân Nhi nắm tay chồng, chỉ cười không nói gì, trong mắt hiện lên rõ thái độ vui mừng khi người khác gặp họa. “Xe đến rồi, về nhà rồi nói chuyện.” Tần Tấn Huy lên tiếng, mọi người đều không […]

Chương 48: Tôi đi theo anh

Tưởng tượng thì rất đẹp đẽ, nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc. Đàm Hi đá vào tên ma men đó nhưng lại khiến bản thân mình cũng bị kéo luôn xuống dưới, hôn mặt đất một cái thân thiết. Đệch! “Ha ha ha … muốn đá ông đây sao? Cho cô ngã chết luôn này!” Xoa mông, bò từ dưới đất lên, Đàm Hi khẽ cười, giơ chân đạp thẳng vào gương mặt đẹp trai kia. “Đồ điên!” […]

Chương 47: Người đẹp ngủ dưới ánh trăng

Tần Tấn Huy vô cùng kinh ngạc. Trong ấn tượng của ông ta, con dâu thứ hai chẳng khác nào cái hũ nút, tính tình ương ngạnh, không hay nói nhiều. “Chuyện của các con thì tự giải quyết đi.” Nói xong, dắt tay Lục Thảo rời đi. Trong trường hợp như vậy, dù có muốn dạy dỗ con trai cũng không thích hợp. Mắt nhìn bóng lưng ba mẹ rời đi, Tần Thiên Mỹ cười lạnh, “Bây giờ mày […]

Chương 46: Thu hút người nhìn

Ầu đệch! Không phải là nguyên chủ thực sự có cái gì đó với tên Tần Thiên Lâm này đấy chứ… Đây là tình tiết chó má gì thế? Hít sâu, cố ép sự rung động đó xuống, “Bỏ tay ra.” Nhưng Tần Thiên Lâm lại giống như không nghe thấy, không những không buông mà còn không biết chừng mực, ôm cả người Đàm Hi vào trong lòng, cười đến mức không hề kiêng nể gì cả. Tấm lưng […]

Chương 45: Cô có thể gọi tôi là mợ tần

“Mấy ngày không gặp, sao chị dâu Hai lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng thế này rồi?” Tần Thiên Mỹ cười nói, dáng vẻ châm chọc như có như không. Lần trước ở bệnh viện, là do cô ta quá sơ ý nên mới để cho Đàm Hi có cơ hội được đà lấn tới. Đến tận bây giờ, chỉ cần ngửi thấy mùi củ cải thôi là cô ta đã thấy buồn nôn, sẽ lập tức liên tưởng […]

Chương 44: Gặp lại người tần gia

“Náo nhiệt quá, mọi người đang nói chuyện gì vậy?” Mọi người nhìn theo hướng phát ra âm thanh thì thấy Lục Chinh mặc Âu phục thẳng thớm, dẫn theo một cô gái nhỏ bé và tươi tắn đang đứng ở một chỗ cách đó không xa. Người vừa cất lời hỏi chính là cô gái nhỏ nhắn đó. “A Chinh đến rồi.” Sắc mặt Lục Thảo lập tức hòa hoãn hơn một chút, ánh mắt khẽ di chuyển, “Vị […]

Chương 43: Anh định cứ giao tôi cho người của tần gia như thế sao?

“Có đẹp không?” Đôi mắt nai ngơ ngác mở to đầy hiếu kỳ, ba phần lém lỉnh, bảy phần ngây thơ. “Xấu.” Nụ cười cứng nhắc, cô ngẩng đầu lên lạnh lùng, “Xấu mà anh còn nhìn à?” Khởi động xe, tay nắm chặt vô lăng, người đàn ông nhìn thẳng về phía trước. Sau khi xe ổn định đi vào trục đường chính, mới chầm chậm mở lời, “Ông đang xem xem xấu đến mức nào.” Đàm Hi tức […]

Chương 42: Dồn người đẹp vào tường

Là một phụ nữ. Một người phụ nữ phong tình vạn chủng. Mông to ngực bự, chân dài eo thon, tóc dài nhuộm vàng, mang theo vẻ cuồng dã ngả ngớn. Không nén được huýt sáo một cái, mắt Đàm Hi sáng như đuốc. “Cup D, 36 hay là 34?” Phụ nữ nhìn ngực, ước lượng xúc cảm; đàn ông nhìn chân, xem độ thon thả. “Sai từ đầu rồi,” Bờ môi đỏ mọng khẽ mở, mắt liếc nhìn, phong […]

Chương 41: Muốn làm người phụ nữ của ông đây sao?

“Đi mua cho cháu một bát đi mà?” Chớp chớp mắt, cô gái nghiêng đầu, cười đến mặt mày cong cong. “Xì, ông là nô bộc để cho cô sai khiến đấy à?” Lục Chinh cười lạnh, nhưng vẻ mặt càng lúc càng thong dong hơn, giống như chú mèo hoa đang lấy việc trêu chọc chú chuột nhỏ làm niềm vui. Tư thế ưu nhã “để xem cô hoành hành được đến khi nào”, nhưng lại không che giấu […]