Chương 60: Tiểu ảnh tử

“A! Hi Tử, cuối cùng bà cũng mở máy rồi! Nửa tháng trời không có tin tức gì, bà đi đến núi Cơ Đốc khai thác đá hoa cương rồi à?” Một giọng nói vang vọng, tốc độ nói vừa nhanh lại vừa gấp, vang lên bùm bụp. Đàm Hi: “…” “Đồ chết tiệt, bà nói đi chứ! Thật là tức chết đi mà!” “Ờ… thì, tôi…” Đàm Hi bị câu “đồ chết tiệt” của đối phương khiến cho ngẩn […]

Chương 59: Khiến lục thảo tức chết

Cô ấy? Cô ấy là cô nào? Đàm Hi thoáng chốc ngẩn người. Còn dáng vẻ dương dương đắc ý của tên Tần biếи ŧɦái chết tiệt đã hoàn toàn bị bỏ qua nhờ tác động của lòng hiếu kỳ đối với tin tức vừa có được Xem ra, đúng là giữa hai người này còn có gì đó bí ẩn, căn cứ theo lẽ thông thường, tám phần là một mối nghiệt duyên. Tục ngữ nói hay lắm, yêu […]

Chương 58: Đàm hi, cô là đồ Vô lại!

Trăng đã lên cao, trời đã chuyển sang rạng sáng. Cạch, một tiếng động khe khẽ vang lên trong màn đêm yên tĩnh, âm thanh vô cùng rõ nét. Rất nhanh sau đó, cánh cửa bị đẩy từ bên ngoài vào. Một người đàn ông thân toàn mùi rượu tiến vào, bước đi lảo đảo. Khuỷu tay khom khom cởi bỏ áo khoác ném sang một bên, nới lỏng cà vạt và cúc măng sét, đi thẳng lên lầu. Đẩy […]

Chương 57: Không phải là phong cách của nhị gia

Lục Chinh vừa ra khỏi Tần gia, điện thoại đã đổ chuông. “Alo.” “Cháu đã nói là cuối tuần về nhà cơ mà? Sao không thấy bóng dáng đâu hả?” Đầu dây bên kia, ông cụ Lục đang vô cùng tức giận gầm lên, Lục Chinh nhanh chóng đưa điện thoại ra xa. Năm giây sau, khôi phục lại bình thường. “Thằng ranh này, nói đi chứ! Đừng tưởng không nói gì thì cứ thế mà xong nhé, bây giờ […]

Chương 56: Có cần thiết phải giả bộ nữa không?

“Cậu, cậu… có sao không?” Tần Thiên Mỹ tiễn anh ra ngoài cửa, thực sự chịu không nổi luồng khí áp lạnh người mạnh mẽ đó nên thử mở lời hòa hoãn bầu không khí. Phải biết rằng, từ lúc ông lớn này đi từ vườn hoa ra thì trong lòng cô ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi. “Ừm.” Ừm?! Là có ý gì?! Tần Thiên Mỹ không hiểu, cũng không có dũng khí mở lời hỏi. Một tiếng […]

Chương 55: Phấn thơm và phân chó

“Chẹp, cái vẻ mặt đó của anh là sao vậy hả? Tôi có nói sai gì sao?” Một lời không hợp liền lạnh mặt, cô mới là người phải tức giận mới đúng chứ? “Tối qua chẳng phải đã đi rất tiêu sái sao? Bây giờ lại đuổi theo đến đây là có ý gì?” Đàm Hi ngẩng đầu, hừ hừ, lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông, vô cùng kiêu ngạo. “Bóc bánh không trả tiền, coi ông đây […]

Chương 54: Trèo lên ngọn núi cao này, chinh phục người đàn ông đó

“Rốt cuộc cô muốn gây náo loạn cái gì hả?” Đàm Hi đẩy hắn ra, “Ai gây náo loạn với anh? Bà đây cực kỳ nghiêm túc nhá!” “Ngủ riêng ư?” Trầm giọng cười lạnh, “Đừng tưởng tôi không biết cô có ý đồ gì! Thứ trò trẻ con thích mà còn làm bộ, một hai lần là đủ rồi, cứ chơi thường xuyên thì còn gì thú vị nữa?” Cổ họng Đàm Hi nghẹn lại. Thật sự là cô […]

Chương 53: Cô nàng đàm náo loạn đòi ngủ riêng!

Nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của Lục Thảo giống hệt như mấy bà cô đi chợ mua rau gặp được dịp giảm giá, đâu còn dáng dấp cẩn trọng của bậc mệnh phụ phu nhân nữa chứ. Đàm Hi chẹp miệng một cái. Lục Thảo cũng ý thức được hành vi của mình, ho khẽ hai tiếng, che giấu đi sự ngượng ngập. “A Chinh, chị nghe nói bữa tiệc từ thiện này là do vị ở bên trên […]

Chương 52: Chồng yêu có muốn một nụ hôn chào buổi sáng không?

Nói xong, xông thẳng vào phòng ngủ, đóng cửa, chốt khóa! Vạch ra một đường cong dài trong không khí, vô cùng tiêu sái. Đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Tần Thiên Lâm mới hoàn hồn lại, nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng kẻ đầu sỏ gây tội đâu nữa. “Đàm Hi, cô ra đây cho tôi!” “Mở cửa!” “Tôi khuyên anh, nửa đêm nửa hôm rồi, yên tĩnh đi thôi, đừng quấy rầy giấc mộng đẹp […]

Chương 51: Không phải là cɦó ƈáϊ thì là chó đực

Thùng rỗng kêu to! Đàm Hi bĩu môi, trong mắt lộ vẻ coi thường. Nhưng nghĩ lại thì, loại người như Tần Tấn Huy rất thích bao che khuyết điểm, ích kỷ, trong mối quan hệ đau khổ giữa con trai và con dâu thì chắc chắn ông ta sẽ lựa chọn con trai, như vậy cũng cân bằng rồi. Có lẽ, dáng vẻ giận dữ không thể kiềm chế vừa rồi cũng chỉ là bày ra cho cô xem […]