Chương 368: Chếnh choáng

Cuối cùng, kế hoạch “cùng đi mua sắm” của Bàng Thiệu Đình chết từ trong trứng nước. Sự lạnh lùng của Lục Chinh và khí thế cưỡng bách ngoài dự liệu của Đàm Hi không chỉ khiến cô ta không được như ý mà còn rước một cục tức vào mình. Sắc mặt Cảnh Lam cũng không được tốt, những lời Đàm Hi vừa nói giống như một mũi kim sắc nhọn đâm vào lòng bà ta, khiến bà ta […]

Chương 367: Cung tâm kế?

“Xin mời hai anh chị.” Cà phê tình nhân chính là một cốc cà phê lớn được pha chế đặc biệt, dung dịch trên mặt dùng bọt sữa vẽ nên nhịp tim đang rung động, cho hai người cùng uống. “Thử không?” Đàm Hi đẩy cho anh. Lục Chinh khẽ ho hai tiếng, “Em thử trước đi.” Đàm Hi chẹp miệng, nếu đã như vậy thì đừng trách cô không khách khí, “Vị cũng được, anh thử đi.” Lục Chinh […]

Chương 366: Sẽ không còn yêu lầm như vậy nữa

Buổi sáng, trời hửng lên sau trận tuyết, sắc trời sáng bừng chiếu vào mắt khiến người ta không muốn mở mắt ra. Ý muốn “ngủ riêng” của Đàm Hi thất bại, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng người đàn ông, một đêm ngủ say. Trời vừa sáng, cô thấy hơi khát, cọ hai chân trong chăn, “Uống nước…” Rất nhanh chóng đã có tiếng người đàn ông xuống giường. Nước ấm trượt theo cổ họng vào […]

Chương 365: Hoặc nói cách khác, ai đã làm tổn thương trái tim anh ta

“Wilson?” Bên ngoài phòng khám, Tịch Cẩn mặc áo blouse trắng, nhìn ông già tóc vàng mắt xanh ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc… “Ông Tịch.” “Ái chà, là cậu thật à.” Wilson cười vẻ mặt khiêm nhường, “Phải phiền ngài chăm sóc cậu Hai rồi.” “Hố, lại còn khách sáo với tôi nữa sao.” “Phải vậy chứ.” Tịch Cẩn chẹp một tiếng, “Tôi thấy cậu theo một ông chủ người Hoa, ngay cả lá mặt lá trái cũng hạ […]

Chương 364: Đúng là anh phải cảm ơn an an

“An An, gần đây em có gặp cậu Thập Nhất không?” “Anh, anh thấy khó chịu ở đâu à?” “Không phải anh…” An An thở phào nhẹ nhõm, “Hình như cậu cũng đang ở Bắc Mĩ, em gọi điện hỏi xem sao…” Năm phút sau. An An đi từ ngoài ban công vào, biểu cảm… rất bất đắc dĩ. “Sao? Không nghe điện thoại à?” “Cậu… đang ở Las Vegas.” An Tuyệt nhướng mày, vừa nhìn đã biết An An […]

Chương 363: Dịch phong tước vs an tuyệt

ĐĐêm, Las Vegas, ánh đèn rực rỡ bao phủ thành phố về đêm. Tại MGM Grand, trong một sảnh lớn bày hàng vạn máy trò chơi, mỗi một góc đều có thể nghe thấy tiếng máy móc xoay tròn và tiếng xèng rơi lả tả thanh thúy. Trên lầu là khách sạn hào hoa kiểu lớn với ba nghìn phòng. Lúc này, trong phòng họp tại phòng tổng thống. “… Trên đây, chính là tất cả điều kiện của chúng […]

Chương 362: Anh yêu sâu đậm hơn cô

Lạch cạch. Anh giơ tay ra ấn công tắc đèn. “Sao em không bật đèn?” Lục Chinh đi tới. “Môt mình thì bật đèn làm gì?” Dù sao cũng đâu có nhìn thấy người khác đâu. Lục Chinh nghe ra được sự oán thán ẩn hiện mơ hồ trong giọng nói của cô, ngồi xuống bên cạnh Đàm Hi: “Điện thoại anh hết pin…” “Anh không cần phải giải thích với em.” Đột nhiên đứng dậy, đi về phía phòng […]

Chương 361: Vì anh rửa tay hầm canh thịt dê

“Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng cô nói, nhưng là một người đàn ông, khi thanh toán lại trốn sau lưng phụ nữ, ngay cả tỏ vẻ một chút cũng không thì thực sự là quá hiếm có rồi. Nhưng tôi nghe nói rồi, cô gái đó đúng là mua khăn tặng ba mẹ.” “Ái chà, chỉ có mua chuộc ba mẹ vợ cũng không làm được, đúng là có chút thốn rồi đấy.” “Hai cô gái đó […]

Chương 360: Sự quẫn bách của tôn dương

Tôn Dương vội vàng giữ tay kéo lại, đặt vali nằm ngang giúp cô. Vệ Ảnh ghé sát người vào anh, cười tươi như hoa: “A Dương, anh thật tốt!” Tôn Dương vỗ đầu cô, ánh mắt ánh lên sự hết cách: “Sau này cẩn thận một chút, dụng cụ bên trong hư rồi phải mua cái mới, giá cả không hề rẻ đâu.” “Biết rồi biết rồi, anh đó, càng ngày càng dài dòng, sắp trở thành ông cụ […]

Chương 359: Nhị gia giận dỗi, gặp lại tiểu ảnh tử

“Nếu nhất định phải đi thì sao?” Âm sắc của anh trầm thấp, dường như còn xen lẫn thứ cảm xúc gì khác nữa. Đàm Hi không nói gì, nhưng cũng không cười nữa. Bàn tay to nắm chặt vai, Lục Chinh lật cô lại xoay sang hướng mình: “Nói chuyện.” “Không đi.” Anh nghiến răng, buông cô ra, ngồi dậy bắt đầu mặc quần áo, sau đó đóng sầm cửa bỏ đi, suốt cả quá trình không nói một […]